TAY CỰ PHÁCH - Trang 333

thế không?”
“Cảm ơn bà đã cho biết tin này”. Kate đặt điện thoại xuống.
Bà đứng ngay tại chỗ, cố suy nghĩ về tin bà mới nghe được. Chỉ mới tối
qua, họ dùng cơm tối với nhau. Bà Kate đã quen biết Alfred Maurier từ
mười lăm năm nay, và những gì bà vừa nghe được hoàn toàn không phù
hợp với tính tình của ông ta và không thể tưởng tượng được. Thế nhưng,
đàn ông nào cũng dễ động lòng nếu Alexandra đã tìm cách để dụ dỗ ông
Alfred vào giường ngủ thì...
Bà nhấc điện thoại lên, gọi tổng đài, Tôi muốn gọi điện thoại sang Thuỵ Sĩ,
Trường Fernwood, ở Lausanne”.
Khi Eve trở về nhà xế trưa hôm ấy, nàng đỏ mặt vì thoả mãn, không phải vì
nàng thấy vui thú về việc ân ái với Bá tước Maurier mà chính là vì nàng đã
chiến thắng ông ta. Nếu mình có thể chiếm đoạt ông ta dễ dàng như thế thì
mình có thể chiếm đoạt bất cứ ai. Mình sẽ làm chủ cả thế giới, Eve thầm
nghĩ. Nàng bước vào thư viện thì thấy bà Kate đang ngồi ở đấy.
“Chào bà ạ. Ngày hôm nay bà có thấy vui không?”
Kate đứng nhìn đứa cháu nội duyên dáng. “Không vui lắm. Thế còn cháu?”
“Ồ, cháu đã mua sắm ít thứ. Không gặp được thứ gì cháu thích cả. Bà đã
mua cho cháu đủ mọi thứ rồi. Bà lúc nào cũng...”
“Đóng cửa lại, Eve”.
Giọng nói của bà có vẻ như cảnh cáo. Eve đóng cánh cửa bằng gỗ sồi lại.
“Ngồi xuống”.
“Có chuyện gì không hay chăng thưa bà?”
“Cái ấy thì cháu nói cho bà nghe mới đúng. Bà đã dự tính mời Alfred
Maurier lại đây, nhưng rồi bà quyết định tránh cho chúng ta tất cả sự nhục
nhã ấy”.
Đầu óc Eve bắt đầu quay cuồng. Thật vô lí! Chẳng có ai biết được về
chuyện nàng với Alfred Maurier. Nàng chỉ mới chia tay với ông ta một giờ
trước đó.
“Cháu... cháu không hiểu được bà đang nói gì”.
“ Vậy thì để ta nói thẳng ra cho mà biết. Cháu ngủ với Alfred Maurier trưa
hôm nay phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.