TAY CỰ PHÁCH - Trang 378

vậy”.
“Thôi quên anh ta đi, em ạ. Có một chàng trai người Gia nã đại rất hấp dẫn.
Chị muốn giới thiệu anh ta cho em. Anh ta làm chủ một hãng hàng
không...”
Khi Eve gác máy điện thoại, nàng ngả người trên ghế tủm tỉm cười. Nàng
ước mong làm sao bà nội có thể biết được nàng đã sắp đặt mọi thứ một
cách tuyệt vời như thế nào.
“Này, có chuyện gì làm chị bực dọc thế?” Alice Koppel hỏi.
“Xin lỗi”, Alexandra đáp.
Alexandra gắt gỏng với mọi người vào tất cả mọi buổi sáng. Đã mấy tuần
lễ rồi, nàng không có tin tức gì về George Mellis cả. Nàng giận dữ – không
phải nàng giận Mellis, mà giận bản thân mình đã không thể nào quên được
chàng. Anh ta có nợ gì nàng đâu. Họ là những kẻ lạ gặp nhau một buổi tối,
thế mà nàng làm như là nàng đang chờ đợi anh ta phải cưới nàng. George
Mellis có thể cưới bất cứ người đàn bà nào trên thế gian này. Tại sao chàng
lại có thể thích nàng được?
Ngay đến cả bà nội nàng cũng nhận ra tính khí cáu kỉnh ấy của nàng. “Có
chuyện gì vậy, hở cháu? Có phải ở hãng ấy, họ bắt đầu làm việc nhiều quá
không?”
“Không, bà ạ. Chỉ có điều là gần đây cháu... cháu ngủ không được ngon
thôi”.
Khi nào nàng ngủ được thì nàng lại có những giấc mơ tình ái với George
Mellis. Mẹ kiếp anh chàng ấy! Giá như Eve đừng giới thiệu anh ta với nàng
thì hay cho nàng biết bao nhiêu!
Trưa ngày hôm sau, có điện thoại gọi đến nàng ở sở làm. “Alex? George
đây.” Làm như thể nàng không từng nghe giọng nói trầm trầm ấy trong các
giấc mơ!
“Alex? Em có ở đấy không?”
“Có, em ở đây “. Lòng nàng rộn lên với những cảm xúc lẫn lộn. Nàng
không biết nên khóc hay nên cười. Anh chàng ấy vô tình, ích kỉ, chỉ biết có
mình, còn nàng thì không còn quan tâm đến chuyện gặp chàng lại nữa hay
không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.