TAY CỰ PHÁCH - Trang 376

như là một kẻ ăn chơi. Cô cũng hiểu rõ cuộc đời – những cuộc đi chơi bằng
du thuyền, tiệc tùng và bao nhiêu những thứ khác”.
“Vâng...”
Đôi mắt đen của anh dán chặt vào Alexandra. “Tôi nghĩ rằng cô là người
đàn bà có thể thay đổi tất cả các thứ ấy. Mãi mãi”.
Alexandra cảm thấy mạch máu của nàng đập nhanh hơn. “Em... em không
biết nói làm sao”,
“Xin em đừng nói một tiếng nào nũa”. Đôi môi chàng gần sát với môi
nàng. Alexandra đã sẵn sàng. Nhưng Mellis không tiến thêm một bước nào
nữa. “Đừng có tấn công trước”, Eve đã căn dặn chàng.
“Nhất là vào đêm đầu tiên. Nếu anh làm như vậy, anh sẽ trở thành một
trong những chàng Romeo đang xếp hàng hai khao khát một cách vô hiệu
quả được đặt bàn tay lên người nàng và lên tài sản của nàng. Phải để cho
nàng tiến lên trước”.
Vì vậy, Mellis chỉ cầm lấy tay nàng cho đến khi chiếc xe hơi nhẹ nhàng đỗ
trước toà lâu đài Blackwell. Alexandra dẫn chàng đến cánh cửa trước. Nàng
quay lại nói với chàng, “Em không thể nói đêm nay em đã được vui thích
đến thế nào”.
“Thật là một đêm kì diệu đối với anh”.
Nụ cười của Alexandra đủ rạng rỡ để chiếu sáng cả đường phố.
“Chào anh George Mellis”, nàng thì thầm, rồi biến mất vào trong căn nhà.
Mười lăm phút sau, điện thoại trong phòng Alexandra reo vang. “Em có
biết anh vừa làm gì không? Anh gọi điện thoại cho gia đình anh. Anh kể lại
cho họ nghe về người con gái tuyệt vời anh mới gặp tối nay. Em ngủ ngon
nhé, Alexandra”.
Đặt điện thoại xuống, George Mellis suy nghĩ. “Sau khi nó với mình cưới
nhau rồi, mình sẽ gọi điện thoại cho gia đình mình... rồi bảo cho họ biết
mình sẽ cần đếch gì họ nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.