TAY CỰ PHÁCH - Trang 416

“cái tôi” khác của hắn. Hắn mắc chứng hoang tưởng tự đại, và rất nguy
hiểm.
Peter nghĩ rằng anh cần phải nói chuyện với bác sĩ Harley càng sớm càng
tốt.
Hai người gặp nhau ở câu lạc bộ Harvard. Peter Templeton ở trong một tình
thế khó khăn. Anh cần có tất cả thông tin về Mellis, mà không vi phạm sự
bí mật, của mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân...
“Ông có thể cho tôi biết chút ít về người vợ của Mellis không?” Anh hỏi
bác sĩ Harley. “Alexandra là một cô gái xinh đẹp, dễ thương. Tôi đã săn sóc
cho cả hai chị em cô ấy, từ ngày chúng mới ra đời.” Ông cười khúc khích.
“Anh đã từng nghe nói về những đứa trẻ em sinh đôi chứ gì, thế nhưng anh
không bao giờ nhận thức ra được ý nghĩa của điều ấy cho đến khi nào anh
thấy hai đứa ấy đứng bên cạnh nhau.”
Peter chậm rãi hỏi, “Chúng giống hệt nhau sao?”
“Không ai có thể phân biệt chúng được. Chúng thường thường bày ra
những trò chơi độc địa, khi chúng còn nhỏ như những con chó con. Tôi còn
nhớ có lần Eve bị ốm, cần phải tiêm, rốt cuộc, không hiểu làm sao tôi lại
chích lầm cho Alexandra”. Ông nhấp một chút rượu rồi nói tiếp, “Thật là lạ
lùng, chúng bây giờ đã lớn rồi, thế mà tôi vẫn chưa phân biệt được đứa này
với đứa kia.”
Peter suy nghĩ về vấn đề này. “Ông bảo rằng Alexandra đến khám bệnh với
ông vì cô ấy có khuynh hướng muốn tự tử phải không?”
“Đúng vậy”.
“Ông John này, làm sao ông biết được đó là Alexandra?”
“Điều đó rất dễ”, bác sĩ Harley nó, “Eve vẫn còn một cái sẹo nhỏ trên trán
vì bị mổ sau vụ Mellis đánh đập cô ấy”.
Peter cảm thấy mình lâm vào ngõ cụt. “À ra thế”.
“Công việc của anh với Mellis tiến triển thế nào?”
Peter do dự, băn khoăn không biết mình có thể nói được bao nhiêu. “Tôi
vẫn chưa tìm ra. Hắn nấp kín trong một vẻ ngoài giả dối. Tôi đang cố gắng
vạch trần nó ra”.
“Cẩn thận đấy, Peter ạ. Nếu anh muốn nghe ý kiến tôi, hắn là một thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.