TAY CỰ PHÁCH - Trang 414

thầm. “Không ai có thể tưởng tượng được rằng đây là một nhà phẫu thuật
hết sức tài giỏi”.
Khi bữa cơm trưa vừa xong, Webster bẽn lẽn hỏi, “Không biết… chúng ta
có thể gặp nhau lần nữa vào một hôm nào đó không?”
Nàng nhìn thẳng vào mặt ông và nói, “Có lẽ không nên. Keith ạ. Tôi sợ
rằng tôi phải lòng anh mất thôi.”
Mặt Webster đỏ bừng. Ông không biết nói làm sao nữa.
Eve vỗ nhẹ lên tay ông nói “Tôi sẽ không quên anh”. Ông bác sĩ lại làm đổ
bình hoa một lần nữa.
John Harley đang ăn cơm trưa tại quán ăn trong bệnh viện thì Webster đến
gặp ông. Webster nói. “John này, tôi hứa với anh rằng tôi sẽ giữ bí mật,
nhưng tôi cảm thấy dễ chịu hơn nếu anh nói cho tôi biết sự thật và những gì
đã xảy ra với cô Eve Blackwell.”
Harley do dự một lúc, rồi nhún vai nói, “Thôi được. Chính thằng em rể của
cô ta, George Mellis, đã làm chuyện ấy.”
Bây giờ, Webster cảm thấy mình đang được chia sẻ một phần thế giới bí
mật của Eve.
George Mellis tỏ vẻ sốt ruột. “Tiền bạc ở đó rồi, bản chúc thư đã được sửa
đổi. Vậy thì chúng ta còn chờ đợi gì nữa?”
Eve nằm trên đi văng, hai chân dài gấp lại, nhìn theo Mellis trong khi y đi
qua đi lại. “Anh muốn giải quyết xong chuyện này cho rồi, Eve ạ”
Hắn mất can đảm rồi, Eve thầm nghĩ. Hắn giống như một con rắn độc đang
cuộn mình lại. Rất nguy hiểm. Nàng đã phạm một sai lầm với hắn bằng
cách thúc hắn đi quá xa, và đã suýt mất mạng vì chuyện ấy. Nàng sẽ không
để phạm sai lầm nữa.
“Tôi đồng ý” nàng nói chậm rãi. “Chắc cũng đã đến lúc rồi.”
Y đang bước vội dùng phắt lại. “Khi nào?”
“Tuần sau.”
Buổi khám bệnh đã gần như xong, nhưng George Mellis không nhắc đến
vợ y lần nào. Đột nhiên hắn nói “Tôi lo lắng về Alexandra quá, bác sĩ ạ. Vẻ
buồn nản của cô ấy có vẻ như trầm trọng hơn. Đêm qua, cô ấy cứ nói về
chuyện chết chìm. Tôi không biết phải làm thế nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.