TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 163

cũng phải bật cười!
Nghe Trường buông lời vô lễ, tả hữu rút gươm khỏi vỏ. Huệ ngăn lại vẫn
kính cẩn nói:
- Anh em tôi thật là nông dân, vì dân dấy nghĩa. Xin tiên sinh giảng giải vì
sao tôi hỏi thế, đứa con nít cũng phải bật cười?
Trường trịch thượng đáp:
- Ngày xưa vua Lê Thái tổ khởi nghĩa ở Lam Sơn là đánh đuổi quân Minh ở
nước Tàu ra ngoài bờ cõi, chính nghĩa rạng ngời. Còn các ngươi thừa lúc
triều đình có biến đấy binh phản chúa, mượn tiếng mị dân kẻ thức giả ai mà
không biết. Hai việc khác nhau một trời một vực lại ngây ngô hỏi rằng khác
ở chỗ nào, bảo ta không cười sao được?
Nghe Trường nói xong Huệ bèn nói tránh:
- Anh em tôi vừa mới cai quản phủ Quy Nhơn, Quảng Ngãi chưa biết phép
trị dân, vừa rồi có một kẻ ỷ mạnh đánh một người hàng xóm rất dã man, lại
có một người cha đánh một đứa con cũng rất dã. man. Cả hai nạn nhân đều
thương tích như nhau. Xin tiên sinh dạy cho phải xử người nào tội nặng
hơn?
Trường đáp:
- Phải xử người cha đánh con tội nặng hơn!
Huệ ung dung hỏi:
- Vì sao?
Trường cao giọng rằng:
- Vì cha con là tình thâm cốt nhục, còn hai kẻ kia là người dưng nước lã.
Cha mà đánh con dã man như người dưng là ác tâm hơn, phải xử tội nặng
hơn!
Bẩy giờ Huệ bẻ lại rằng:
- Cảm ơn tiên sinh vui lòng dạy bảo Vậy xin hỏi tiên sinh giặc Minh là
người Tàu khác dòng khác giống sang xâm chiếm nước ta, đàn áp bóc lột
dân ta ấy là lẽ thường tình. Còn như chúa tôi họ Nguyễn là cha mẹ của dân,
sao quan lại thì dinh thự đồ sộ, cổng kín tường cao, ra ngoài thì lên xe
xuống ngựa, trong nhà gấm lụa thiếu chi! Còn muôn dân đói cơm rách áo,
không tiền nộp thuế phải chịu roi vọt tù đày, kẻ ăn xin đầy rẫy phố phường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.