TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 319

đường thời thường gọi là Quận Huy), hay qua lại bên cung Chánh cung
Đặng Thị Huệ bàn bạc việc giữ ngôi cho ấu chúa Trịnh Cán. Một hôm từ
cung Đặng Thị Huệ về, Huy quận công Hoàng Đình Bảo nghe quân báo:
- Thưa Quận công, dân chúng trong thành đặt lời ca phản nghịch ạ!
Bảo nhíu mày hỏi:
- Lời ca thế nào là phản nghịch?
Quân lấm lét cúi đầu thưa:
- Dân chúng khắp kinh thành đều ca rằng:
Trăm quan có một như mù
Để cho Huy quận vào rờ chính cung
Xin tâu cùng quận công định liệu.
Đình Bảo vỗ án quát:
- Đứa nào dám cả gan đặt lời càn rỡ. Ngươi hạ truyền lệnh ta sai quân mỗi
người đem theo một cái móc đi khắp kinh thành, hễ nghe ai ca lời ấy đem
móc kéo lưỡi ra mà cắt cho ta.
Quân vâng lệnh đi lùng sục tìm người ca lời ấy trị tội. Bỗng một cụ già say
rượu ngất ngường hát:
Trăm quan có một như mù
Để cho Huy quận vào rờ chính cung
Quân lính nghe thấy liền dùng móc kéo lôi cụ già ra cắt rời lưỡi đi. Cụ già
ôm miệng máu chạy về nhà rồi chết. Con ông già ấy tên Nguyễn Bằng làm
chức biện lại trong quân "tam phủ ưu binh". Thấy cha chết thảm Nguyễn
Bằng giận căm gan, liền tụ họp mấy người có uy tín trong quân tam phủ ưu
binh, Nguyễn Bằng nói:
- Tiên chúa mới mất quận Huy đã tư thông với Chánh cung Đặng Thị Huệ,
bỏ trưởng lập thứ. Trần Cán còn nhỏ, quyền hành ở trong tay quận Huy,
quận Huy lại là người cương cường thường hay đối nghịch với tam phủ ưu
binh ta, e rằng ta không thể yêu sách như lúc trước được. Chỉ bằng ta rủ
nhau vào phủ chúa giết Hoàng Đình Bảo. Phế thứ Trịnh Cán, lập trưởng
Trịnh Khải lên ngôi chúa thì sau này bọn ta muốn gì mà không được!
Mấy người kia khen phải. Nguyễn Bằng nói lại:
- Vậy chúng ta hay chia nhau vận động khắp trong quân tam phủ. Hẹn ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.