TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 396

tội, vua Tiêm than:
- Nếu biết quân Tây Sơn hùng mạnh thế thì ta đâu vì ham lợi nhỏ mà khiến
cho hơn bốn vạn quân của ta phải bỏ thây ở xứ người.
Phúc Ánh cố nói:
- Xin Tiêm Vương chớ lo buồn. Quân ta bại trận là do Chiêu tướng quân
thả quân cướp bóc của dân khiến lòng người oán hận. Ta phục binh thì lộ,
giặc phục binh thì không người nào tố giặc. Vì lẽ ấy nên ta mới bị Nguyễn
Huệ mai phục đánh thua. Nay xin Bệ hạ ban hành quân lệnh nghiêm minh,
cho quân sang đánh báo thù ắt là phải thắng!
Tiêm Vương nói:
- Được! Ta sẽ cấp binh lương cho Chiêu Tăng và Chiêu Sương sang nước
An Nam lần nữa đánh Tây Sơn báo thù cho quân ta. Ý hai tướng thế nào?
Chiêu Tăng lưỡng lự rồi thưa:
- Bệ hạ đã xuống lệnh, hạ thần xin tuân mệnh.
Tiêm vương truyền bãi triều. Lúc ra về Chiêu Sương tìm đến nhà Chiêu
Tăng hỏi:
- Tướng quân một lần nữa đem binh đưa Nguyễn vương về nước, liệu có
thắng được quân Tây Sơn chăng?
Chiêu Tăng đáp:
- Quân Tây Sơn hùng mạnh, Nguyễn Huệ lại rất giỏi dụng binh. Nay họ
vừa thắng trận khí thế đang hăng, quân ta vừa mới bại, nhuệ khí giảm sút,
cái lẽ được thua là rõ, sao người còn phải hỏi.
Chiêu Sương ngạc nhiên hỏi:
- Vậy tại sao giữa triều, tướng quân lại tuân lệnh Bệ hạ đem quân sang đất
An Nam lần nữa?
Chiêu Tăng thở dài nói:
- Ta thân làm đại tướng đem quân sang đánh đất người, bị lầm kế Nguyễn
Huệ thua binh, quân nay vẫn còn lại mấy trăm người băng rừng chạy về
nước. Giữa triều nếu chối từ thượng lệnh, e vua bắt tội thua binh chém
tướng thì biết liệu làm sao? Bởi vậy nên ta mới tạm thời tuân lệnh vừa rồi
sau sẽ tìm kế khuyên vua bãi binh. Nếu cãi lời vua không ra trận cũng chết,
mà mang quân sang đánh với Nguyễn Huệ thì cũng chết mà thôi. Ta thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.