TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 440

Nguyễn Lữ, Nguyễn Hữu Chỉnh, Trần Quang Diệu đều bước ra lãnh lệnh.
Nguyễn Văn Tuyết vểnh râu hỏi:
- Bọn võ tướng chúng tôi đều lãnh lệnh cầm gươm lên ngựa ra trước trận
tiền. Vậy con Trần tiên sinh sẽ làm gì?
Trần Văn Kỷ cười đáp:
- Đâu phải chỉ biết cấm gươm mới là đánh giặc. Ngày xưa vua Lê Thái Tổ
khởi binh đánh giặc Mình xâm lược, Ức trai Nguyễn Trãi dùng một ngòi
bút mà thăng Vương Thông ở thành Thăng Long, đuổi giặc Mình ra ngoài
bờ cõi, rồi Nguyễn Trãi lại dùng văn tài của mình cứu đất nước khỏi nạn
binh đao do quân Minh định kế trả thù, ấy chẳng phải chiến công của người
cầm bút hay sao?
Nguyễn Văn Tuyết lại hỏi:
- Việc này tôi có biết. Còn Trần tiên sinh đã cầm bút đánh giặc được hay
chưa?
Trần Văn Kỷ lấy từ trong ngực ra một tờ thư trao cho Nguyễn Huệ, Kỷ nói:
- Đây là tờ hịch phò Lê diệt Trịnh tôi đã sao xong, trình tướng quân duyệt
lãm!
Nguyễn Huệ tiếp tờ hịch xem, đến một đoạn Huệ thích thú đọc lớn lên
rằng:
Vả bấy lâu thần nịnh Chúa hôn, gương bình trị lòng trời ắt muốn!
Sao gặp hội binh kiêu dân oán, sửa kỷ cương tài cả chẳng ra?
Hai câu phú này là tiên sinh đã ca trên dòng sông Hương đây mà.
Trần Văn Kỷ nói:
- Thưa phải.
Nguyễn Huệ lại đọc tiếp rằng:
"Chước vạn toàn đã tạc đá Hoành Sơn.
Bình tức khắc lại giương buồm Bắc Hải.
Sang sông Mạnh phất cờ Chu Vũ, ra tay sửa chính dẹp tà.
Vào đất Quan hét ngựa Hán Hoàng, quyết chí lấy nhân trừ bạo.
Truyền lệnh ta các tướng đánh đến đâu phải truyền hịch này cho muôn dân
đến đó.
Nguyễn Huệ lại gọi quân vào trao thư và dặn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.