TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 445

Hoàng, hiện còn cách kinh thành hai trăm dặm.
Trịnh Khải thất kinh hỏi:
- Chúng đánh thế nào mà nhanh thế. Còn binh tướng các ngươi ở hai trấn
Nghệ An, Thanh Hoá thì sao?
Tạ Danh Thuỳ đáp:
- Hạ thần ở Thanh Hoá nghe tin Nguyễn Hữu Chỉnh dẫn quân Tây Sơn
đánh chiếm kho lương ở Vị Hoàng, thần định đem binh ra lấy lại Vị Hoàng.
Không ngờ Nguyễn Huệ đem bộ binh tiến đánh Nghệ An, trấn thủ Bùi Thế
Toại phải bỏ thành chạy trốn. Nghệ An và Vị Hoàng đều mất, thần ở Thanh
Hoá lưỡng đầu thọ địch phải bỏ thành bảo toàn lực lượng theo đường bộ
chạy về đây báo cùng Chúa thượng. Xin Chúa thượng trị tội.
Trịnh Khải liền hô quân lôi Tạ Danh Thuỳ ra chém. Trịnh Tự Quyền can
rằng:
- Tình hình như vậy, dù ai trấn thủ Thanh Hoá cùng phải thế mà thôi. Xin
Chúa thượng tha tội cho Tạ Danh Thuỳ đoái công chuộc tội. Nay giặc đã
tiến đến Vị Hoàng, hạ thần phải đem toàn quân gia lấy Sơn Năm, Chúa
thượng mau sai Liễn trung hầu Đinh Tích Nhưỡng đem thuỷ quân án ngữ
trên sông Nhị Hà. Như thế may ra có thể chặn được giặc.
Chúa Trịnh y lời, sai Quyền và Nhưỡng dẫn quân đi ngay.
Lúc ấy bên quân Tây Sơn hợp binh ở Vị Hoàng. Nguyễn Huệ hỏi Nguyễn
Hữu Chỉnh rằng:
- Ta nghe nói đất Bắc Hà ngàn năm văn vật, đầy rẫy anh tài. Vậy mà ta kéo
binh một hồi ra đến Vị Hoàng không thấy sự kháng cự nào đáng kể là cớ
làm sao?
Hữu Chỉnh cười đáp:
- Nhân tài đất Bắc chỉ có một mình Chỉnh tôi mà thôi. Nay tôi đã bỏ đi,
nước tất trống không. Xin tướng quân chớ ngại.
Huệ nửa đùa nửa thật rằng:
- Không có ai để ngại hoá ra chẳng phải là ngại mỗi mình ông Chỉnh đó
sao?
Chỉnh thất sắc đáp:
- Tôi tự biết mình tài hèn những tôi nói thế là để chứng tỏ rằng Bắc Hà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.