TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 48

- Tôi chỉ luyện quân gặp giặc thì đánh, địch ở đâu thì tiến về phía ấy vậy
chẳng đúng hay sao?
Huệ nói:
- Binh pháp có dạy: quân ngũ phải chỉnh tề, quân pháp phải nghiêm minh,
tiến thoái đúng theo hiệu lệnh thì nhuệ khí mới mạnh mẽ, ba quân vững dạ,
địch quân trông thấy ắt là nao núng có khi chưa đánh đã tan. Xin tướng
quân xét lại.
Tuyết chẳng nói gì. Nhạc xen vào hỏi:
- Theo ý em thì nên thế nào?
Huệ đáp:
- Lúc qua đèo Mang em quan sát địa hình thấy gần đỉnh đèo có hai hòn
núi(1) ở hai bên đường cách nhau vài dặm. Ta cho quân đắp lũy nối hai núi
này, đường đèo làm cổng lên Tây Sơn Thượng đề phòng binh triều đến
đánh. Trong chỉnh đốn đội ngũ, cứ mười quân làm một toán, mười toán làm
một đội, mười đội làm một cơ có toán trưởng, đội trưởng chưởng cơ đứng
đầu. Tập binh tiến thoái theo hiệu cờ và trống lệnh. Người Thượng có tài
bắn cung nỏ bách phát bách trúng, họ vốn mang ân đức của đại huynh đem
muối lên phân phát. Nay ta chiêu mộ người Thượng lập thành đội xạ thủ,
thì dù quân triều có thiên binh vạn mã cũng không thể vượt khỏi đèo Mang
hiểm trở, nói gì đến việc lên vùng Tây Sơn Thượng.

Nhạc mừng rỡ nói:

- Em quả nhiên có tài thao lược. Nay có em điều binh khiển tướng ta mới
yên lòng.
Nhạc quay sang Tuyết, cười hỏi:
- Chẳng hay ý song đao tướng quân Nguyễn Văn Tuyết thế nào?
Tuyết vòng tay đáp:
- Tôi thọ ơn chủ tướng chẳng dám sai lời, nhưng lòng này không phục.
Nhạc hỏi:

- Như thế nào tướng quân mới phục?

Tuyết hai tay vịn hai chuôi đao đeo sau lưng đáp:

- Nếu Huệ thắng được song đao của tôi, thì dù bảo nhảy vào lửa Tuyết cũng
xin vâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.