THÁC LŨ - Trang 506

mét. Anh ta chỉ vào một chi tiết của đáy hồ bắt đầu hiện lên tờ giấy in đang
tuôn ra. “Đáy hồ trông bằng phẳng và không bị dòng chảy khuấy động, và
vì chúng ta đang làm việc trong vùng nước ngọt nên chúng ta sẽ không
đụng phải một mục tiêu bất thường nào có kích thước như chiếc tàu”.

“Vận tốc ?”
“Nước khá yên tĩnh. Tôi nghĩ chúng ta có thể di chuyển mười sáu ki-

lô-mét mỗi giờ mà vẫn ghi nhận được mọi diễn biến”

“Tôi có thể xem chứ ?” Julia hỏi vào từ cửa cabin.
“Mời cô vào đi”, Hall nói, vừa nhích sang một bên để lấy chỗ cho cô

trong khoang làm việc chật chội.

“Những chi tiết thật đáng kinh ngạc”, cô nói khi nhìn màn hình. “Tôi

có thể thấy rõ những gợn sóng lăn tăn trên lớp cát”.

“Hình ảnh phân giải rất tốt”, Hall giải thích với cô, “nhưng không có

nơi nào rõ rệt như một tấm ảnh chụp. Hình ảnh của máy dò sóng âm thanh
diễn dịch chỉ tương đương một tấm ảnh chụp lại từ tấm ảnh gốc những ba
bốn lần”.

Pitt và Hall trao đổi những nụ cười. Những người quan sát luôn luôn

trở thành bị nghiện khi theo dõi những dữ liệu do máy dò sóng âm thanh
cung cấp. Julia cũng không tránh khỏi trường hợp đó. Họ biết cô có thể
quan sát hàng nhiều giờ liên tục, nôn nao chờ đợi hình ảnh thực sự bằng
xương bằng thịt của chiếc tàu hiện ra trên màn hình.

“Bắt đầu tuyến hai”, Wilbanks tuyên bố.
“Sâu bao nhiêu, Ralph ?” Pitt hỏi.
Wilbanks liếc nhìn lên đồng hồ đo độ sâu treo trên mái một bên bánh

lái. “Khoảng một trăm hai mươi bốn mét”.

Là một tay kỳ cựu trong việc tìm kiếm và giám sát, Giordino hét lớn

từ chỗ nằm tiện nghi của anh trên tấm nệm. “Tôi sắp ngủ gục rồi đấy. Vui
lòng nói lớn lên nếu các bạn phát hiện được điều gì nhé”.

Nhiều giờ chậm chạp trôi qua trong lúc chiếc Divercity lướt trên

những đợt sóng thấp với vận tốc mười sáu ki-lô-mét mỗi giờ. Đồng hồ đo từ
trường vẫn gõ đều đặn. Vạch ghi vẫn chạy bình thường giữa tờ giấy in cho
đến khi nó chuệch choạc sang hai bên lúc nó phát hiện sự có mặt của kim
loại. Thật hòa hợp, máy quét định vị bằng sóng âm thanh cũng phát ra một
tiếng động nhẹ khi cuộn phim nhựa đo nhiệt bung ra từ máy in. Nó cho thấy
một đáy hồ lạnh và hoang vắng, không một dấu vết của loài người.

“Dưới đó chẳng khác gì một sa mạc”, Julia nói, vừa xoa đôi mắt mệt

mỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.