THÁC LŨ - Trang 507

“Chẳng có nơi nào để cô xây ngôi nhà mơ mộng của mình cả”, Hall

nói, vừa nhếch môi cười.

“Đã hết tuyến hai mươi hai rồi”, Wilbanks thông báo. “Đang vòng

qua tuyến hai mươi ba”.

Julia nhìn đồng hồ đeo tay. “Đã đến giờ ăn trưa”, cô nói, vừa mở cái

túi pic-nic ra. “Ngoài tôi, còn ai cảm thấy đói không ?” “Tôi lúc nào cũng
có cảm giác đói”, từ phía đuôi tàu, Giordino kêu lớn.

“Lạ thật”, Pitt lắc đầu không tin. "Từ một nơi cách xa chừng bốn mét,

trong cơn gió nhẹ với tiếng động cơ đuôi tôm ầm ĩ, hắn vẫn nghe được
người khác nói đến chuyện ăn uống”.

“Cô đã chuẩn bị những thứ rất ngon miệng phải không ?” Giordino

hỏi Julia, vừa chống nạng đến gần cánh cửa cabin.

“Táo này, cải chua này, sô cô la, cà rốt và cả trà thảo mộc nữa. Anh có

thể lựa chọn giữa bột dầu mè gia vị chanh ớt và bánh mì sandwich trét bột
trái lê tàu. Tôi gọi những thứ này là bữa ăn trưa đem lại sức khỏe đấy”.

Những người đàn ông có mặt trên chiếc tàu nhỏ nhìn nhau với ánh

mắt khâm phục. Chắc chắn cô đã rất vất vả khi tự nguyện chuẩn bị cho họ
một bữa ăn phức tạp như vậy. Ngoài sự tôn trọng dành cho Julia, không ai
trong đám đàn ông nói gì làm phụ lòng cô, vì cô đã bày biện thức ăn ra. Vấn
đề là, cô là một phụ nữ, và những bà mẹ của họ đã dạy dỗ họ phải cư xử
như những người tử tế trong những trường hợp khó xử. Tuy nhiên, Giordino
không xuất thân từ một nhà trường theo truyền thống cũ. Anh chàng này
than phiền ỏm tỏi.

“Táo và bánh mi sandwich trét bột trái lê à”, anh nói, giọng chán

chường. “Tôi sẽ lao ra khỏi tàu và bơi vào một nhà hàng gần nhất.”

“Tôi vừa đọc được một tín hiệu trên máy cảm biến !” Pitt ngắt ngang.

“Có gì trên máy định vị âm thanh không ?”

“Bộ định vị bằng sóng âm thanh của tôi cách xa đuôi tàu hơn bộ cảm

biến của ông”, Hall trả lời, “vì vậy tín hiệu của tôi sẽ xảy ra chậm hơn”.

Julia cúi xuống gần tờ giấy in của máy định vị âm thanh để quan sát

những báo hiệu rõ hơn. Rất chậm chạp, hình ảnh của một mục tiêu rắn bắt
đầu chuyển dịch qua màn hình video và trên bản in cùng lúc.

“Một chiếc tàu !” Julia phấn khích hét lớn. “Nó là một chiếc tàu !”
“Nhưng không phải chiếc tàu chúng ta theo đuổi”, Pitt nói giọng thản

nhiên. “Đó là một chiếc tàu buồm cũ đang ngồi thẳng thớm trên đáy hồ”.

Wilbanks chồm qua những người kia để nhìn kỹ chiếc tàu chìm. “Hãy

nhìn vào các chi tiết. Những cabin, những cánh cửa sập, những sào căng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.