THẠCH HẦU - Trang 332

CHƯƠNG

BA MƯƠI HAI

Bằng cặp mắt kiên định bên dưới đôi mí mắt sụp, Trương Kiệt Chi

quan sát những gã đàn ông trong phòng: Quỷ, rồi đến hai người dân tộc
thiểu số, Duy Ngô Nhĩ hoặc Kazahk. Như rất nhiều người Hán lớn tuổi,
Trương Kiệt Chi nghĩ về họ như “bọn man di”.

Ông già đi tiếp vào trong phòng, vừa đi vừa nghĩ: hành trình đi đến

nơi chết của ông mới đặc biệt làm sao. Ông cũng nghĩ về con trai mình,
Sam Trương, ông hi vọng rằng lúc này anh vẫn còn bất tỉnh do chỗ trà ông
đã đưa anh uống. Món trà rưới đẫm morphine của ông già.

“Lí do duy nhất để một người đàn ông làm việc con sắp làm, một việc

vừa ngu ngốc vừa nguy hiểm, là gì?”

“Vì lợi ích của con cái anh ta.”
Tất nhiên không người cha nào lại sẵn sàng để con trai mình đi tới chỗ

chết. Ngay khi Sam trở lại từ khu phố Tàu đêm hôm trước, Trương Kiệt
Chi đã quyết định rằng chính ông sẽ đánh thuốc mê con trai mình và đến
đây thay anh. Sam vẫn còn nửa cuộc đời phía trước. Anh còn các con phải
nuôi và giờ đây, như một phép màu, còn cả một đứa con gái mà Mỹ Mỹ đã
xiết bao mong mỏi. Nơi đây là tự do, nơi đây là thanh bình, nơi đây là cơ
hội thành đạt. Ông sẽ không để con trai mình phải bỏ lỡ những điều đó.

Khi món trà có thuốc ngủ đã phát huy tác dụng và hai mí mắt của con

trai ông sụp xuống nặng nề, chiếc cốc rơi khỏi bàn tay anh, Mỹ Mỹ đã
thảng thốt đứng dậy. Nhưng Trương Kiệt Chi kể cho cô nghe về chỗ thuốc
morphine và việc ông định làm. Cô đã cố ngăn cản ông nhưng cô chỉ là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.