THẠCH HẦU - Trang 227

CHƯƠNG

HAI MƯƠI HAI

Quả thực Sonny Lý đã tìm được mấy điếu thuốc lá rất ngon.
Hiệu Camels không đầu lọc với vị khá giống nhãn hiệu gã thường mua

ở Trung Quốc. Gã hít thật sâu và nói, “Cược năm.” Lý đẩy mấy tấm thẻ lên
trước và nhìn những người chơi khác cân nhắc cách đáp lại trong lúc món
tiền cược đi vòng quanh chiếc bàn bọc vải rẻ tiền, hoen ố vì nhiều năm trời
hứng những bàn tay mướt mồ hôi và rượu bị đổ.

Ổ cờ bạc trên phố Mott nằm ở trung tâm phố Tàu, chính là khu dân cư

gã đã tới để mua thuốc lá. Một chuyến đi xa thế có lẽ không phải là ý của
Loaban khi anh ta cho phép Lý đi mua ít thuốc lá. Nhưng không vấn đề gì.
Gã sẽ quay lại sớm thôi. Không có gì phải vội.

Cửa tiệm này khá lớn và nổi tiếng với hầu hết khách khứa là người

Phúc Kiến (gã muốn tránh đụng mặt tay bảo vệ người Quảng đã bị gã trấn
lột sáng hôm đó). Nó còn có cả một quầy rượu với ba máy bán thuốc lá.
Căn phòng tối tăm, trừ những ánh đèn mờ trên các bàn chơi, nhưng với cặp
mắt tinh tường của một sĩ quan an ninh nhà nước, gã đã điểm mặt được
năm vệ sĩ có vũ khí.

Dù việc đó không thành vấn đề. Giờ gã đâu cần cướp súng hay đánh

đập thằng nhãi đẹp mã nào. Gã ở đây chỉ đơn giản để chơi bài, uống rượu
và tán gẫu.

Gã thắng ván này, cười lớn rồi rót Mao Đài vào ly của tất cả mọi

người trên bàn, trừ người chia bài vì anh này không được phép uống rượu.
Mấy người đàn ông nâng cốc và nhanh chóng nuốt cạn thứ rượu mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.