THẠCH HẦU - Trang 225

“Giết mấy đứa con trai trước,” hắn hướng dẫn đồng bọn. “Rồi đến cha

chúng và mấy người già.” Rồi hắn nảy ra một ý. “Đừng giết mụ vợ vội.
Mang cô ta theo cùng.”

Tụi Turks rõ ràng đã hiểu nguyên nhân và gật đầu.

Quỷ quan sát con phố yên tĩnh, bên kia đường là hai nhà kho dài. Ở

giữa đường là một con ngõ ngăn cách các tòa nhà. Theo bản đồ, địa chỉ nhà
Trương ở ngay bên kia hai nhà kho. Có thể Trương và các con trai hoặc cha
anh ta đang quan sát phía cửa nhà, nên Quỷ sẽ đi chậm vào ngõ kia đến
cuối đường, rồi chúng sẽ ào vào nhà qua cửa hậu, trong khi một tên Turks
chạy ra án ngữ cửa trước phòng trường hợp bọn họ cố thoát theo lối đó.

Hắn nói bằng tiếng Anh. “Đeo mặt nạ lên đầu như đang đội mũ cho

đến khi chúng ta đã tới ngôi nhà đó.”

Họ gật đầu làm theo. Với nước da ngăm đen và phần mũ lưỡi trai,

trông họ như một băng đầu gấu da đen trong video nhạc rap nào đó.

Quỷ đeo mặt nạ của mình vào.
Hắn cảm thấy một giây phút sợ hãi, như thường thấy mỗi lần bước vào

trận chiến thế này. Luôn luôn để ngỏ một khả năng là Trương có súng, hoặc
cảnh sát đã tìm được họ trước, đã tống giam họ và đang chờ bắt Quỷ ở căn
hộ.

Nhưng hắn nhắc mình nhớ rằng sợ hãi chính là một phần của sự khiêm

nhường, và chỉ có người khiêm tốn mới thành công trong thế giới này. Hắn
nghĩ về một trong những đoạn yêu thích của trong sách của Lão tử.

Tuân phục thì không bị bẻ gẫy

Cúi mình thì có thể ngẩng đầu
Trống rỗng, có thể lấp đầy
Rách nát, có thể hàn gắn.

Giờ Quỷ thêm một dòng của chính mình: Sợ hãi, để can đảm hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.