THẠCH HẦU - Trang 27

“Có lẽ chưa tới 1,6 kilômét.” Những thủy thủ gày gò đang cầm bánh

lái liếc xéo qua chỗ Quỷ. “Chúng ta sẽ rẽ vào ngay trước chỗ nước nông và
cập cảng.”

Quỷ nhìn về phía trước. Từ tầm nhìn ở đáy một con sóng hắn chỉ thấy

một dải đất liền mờ xám. Hắn nói, “Cứ đi thẳng như lộ trình. Một lát nữa
tôi quay lại.”

Gồng mình bước ra ngoài, hắn bị cơn gió và mưa táp vào mặt trong

lúc tìm đường tới boong để container rồi xuống tầng hầm bên dưới nó. Hắn
tới cánh cửa kim loại mở vào trong hầm. Quỷ bước vào trong và nhìn
xuống lũ lợn. Khuôn mặt họ quay sang hắn vừa sợ hãi vừa khổ sở. Những
người đàn ông thảm hại, đàn bà lôi thôi, lũ trẻ bẩn thỉu - thậm chí cả vài
đứa con gái vô dụng nữa. Sao lũ bố mẹ ngu đần của chúng lại phải mang
chúng theo cơ chứ?

“Sao thế?” Thuyền trưởng Sâm hỏi. “Tàu tuần tra tới rồi ư?”
Quỷ không trả lời. Hắn nhìn khắp đám lợn để tìm bằng hữu. Nhưng

không thấy gã đâu cả. Hắn giận dữ quay đi.

“Chờ đã,” thuyền trưởng gọi theo.
Xà thủ bước ra ngoài và đóng cửa lại. “Bằng hữu!” Hắn gào.
Không ai đáp lời. Quỷ không buồn gọi lần thứ hai. Hắn đóng sập cái

chốt để cho bên trong hầm không thể mở được cửa. Hắn vội trở lại khoang
của mình trên cầu tàu. Trong lúc vật vã trèo lên cầu thang, hắn lôi từ trong
túi áo ra một cái hộp nhựa đen trầy trụa, trông giống khoá mở gara của ngôi
nhà sang trọng tại Hạ Môn của hắn.

Hắn mở hộp, bấm một nút rồi một nút nữa. Tín hiệu sóng ra-đi-ô

truyền qua hai tầng boong tàu tới chiếc túi vải mà hắn để ở hầm cuối đuôi
tàu, dưới mực nước biển. Tín hiệu ấy đóng mạch và gửi một luồng điện từ
cục pin chín volt vào một đầu đạn có chứa hai cân thuốc nổ.

Tiếng nổ phát ra cực lớn, lớn hơn hắn tưởng làm một cột nước cao bắn

lên không trung, cao hơn cả con sóng lớn nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.