THẠCH HẦU - Trang 395

(và cũng cực đắt) ở Phúc Châu lúc này, đây cũng là một sản phẩm sáng tạo
từ Đài Loan.

Sonny không quan tâm lắm đến trà nhưng vẫn đặt nó trước mặt để

mua quyền được ngồi ở đây một thời gian dài. Anh ta quan sát căn phòng
nữ tính do một gã thiết kế quá-thông-minh nào đó dựng nên. Ghế ở đây làm
bằng kim loại bọc da tím, đèn được làm dịu đi và giấy dán tường theo
phong cách Zen giả hiệu. Khách du lịch sẽ ào vào chỗ này, uống hết cốc trà
của mình rồi lại vội ra phố để ngắm cảnh nhiều hơn, bỏ lại đằng sau những
món tiền tip to đùng mà lúc đầu Sonny tưởng là tiền thừa họ bỏ quên; ở
Trung Quốc hiếm khi có chuyện tip.

Ngồi đó, nhấm nháp trà sữa... Ba mươi phút trôi qua. Bốn mươi lăm

phút.

Tận hưởng bản thân sự tồn tại...

Sự kiên nhẫn của gã cuối cùng cũng được đền đáp. Một phụ nữ Trung

Quốc hấp dẫn ở độ tứ tuần bước vào tiệm trà, tìm được một cái ghế gần gã
và gọi một cốc.

Người phụ nữ mặc chiếc váy đỏ xinh đẹp và đi giày gót nhọn. Chị ta

đọc tờ New York Times qua cặp kính đọc sách thời trang với mắt kính hình
chữ nhật nhỏ và gọng kính xanh dương chỉ mỏng bằng một đường kẻ bút
chì. Hầu hết phụ nữ đi mua sắm trong khu Phố Tàu này chỉ mang những
chiếc túi nhựa rẻ tiền, nhàu nát vì đã dùng nhiều lần. Nhưng người đàn bà
này lại mang một cái túi giấy trắng không tì vết. Bên trong là một chiếc hộp
buộc dây vàng. Gã đọc cái tên in trên cạnh túi: SAK FIFTH AVENUE.

Chị ta chính xác là kiểu phụ nữ mà Sonny Lý muốn có nhưng biết

rằng mình sẽ không bao giờ với tới. Khôn ngoan, thời trang, xinh đẹp, tóc
dày và bóng mượt như bộ lông đen của một con quạ, một khuôn mặt gọn
gàng với một vài đường nét Việt, làm tôn lên vẻ đẹp của người Hoa Hạ: đôi
mắt sắc sảo, bờ môi đỏ mọng và bộ móng tay kiểu Từ Hy Thái Hậu hợp
tông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.