THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 224

Chơ chỉ huy quân sĩ Xá Lỳ bao vây vòng ngoài, sẵn sàng tiếp ứng cho quân
của Seo Lử nếu gặp chuyện bất ngờ ngoài dự liệu.

Tưởng rằng mọi chuyện như vậy là tương đối hoàn hảo thì một tình

huống bất ưng xảy ra: Bà Mùa mất tích!

Theo lời Lả, mấy đêm liền bà Mùa hầu như không ngủ. Bà thường ra

đầu nhà ngồi như hoá đá, mắt đau đáu nhìn về hướng Sủng Pả - nơi chôn
rau cắt rốn của bà; nơi bà sinh ra Chứ Đa; nơi bà có những ngày sống trong
sung sướng lẫn đau khổ của một người đàn bà Mông luôn mang trong mình
bổn phận “làm con ma nhà chồng”; nơi có đứa con yêu hoá thú dữ của bà.
Đến đêm hôm qua thì không thấy bà ngồi ở đó nữa, Lả cứ ngỡ bà đã đi
nằm. Sáng ra chẳng thấy bà Mùa đâu, Lả vội cùng thằng A Pẩu chạy cuống
cuồng đi tìm khắp nơi mà không thấy.

Mọi người đang cùng nhau suy đoán xem bà Mùa đi đâu thì Mí Vư lên

tiếng hỏi đầu lĩnh Seo Lử:

- Seo Lử à, ta có bao vây doanh trại Đại Thạch nữa không, hay là đi

tìm bà Mùa trước đã?

Ngẫm nghĩ một lát, Seo Lử nói bằng cái giọng quyết đoán ít thấy ở

anh:

- Dù không tìm thấy bà Mùa thì kế hoạch của chúng ta vẫn không thay

đổi, vì đây là cơ hội ít khi có được. Tôi phân công thế này: Mí Vư về Sủng
Pả tìm gặp Vàng Xúa để thông báo kế hoạch này và nhờ Vàng Xúa bảo vệ
Thào Mỷ, kết hợp xem chừng bà Mùa có về dinh thự của Chứ Đa không.
Tôi đoán là bà Mùa đã về đấy.

** *

Lâu nay, cứ nửa đêm về sáng Mùa thường thức giấc và không sao ngủ

lại được. Những cơn ác mộng đánh thức bà. Thường là bà mơ thấy cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.