THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 225

Chứ Đa cho quân sĩ treo những người mà hắn cho là phạm tội lên cột đá.
Tiếng gào thét của những kẻ bị hành hình đánh thức bà. Hình ảnh những
người dân lành, đều là người Mông, trong đó có cả những người thân quen
với Mùa ở Sủng Pả, bị quân sĩ Đại Thạch treo lên cột đá tử thần cứ ám ảnh
khiến cho tâm thần bà hoảng loạn, bất an.

Kể từ cái hôm gặp Seo Lử và Khái Chơ tại nhà Sè Páo, đêm nào Mùa

cũng mất ngủ vì lo lắng, vì phải suy nghĩ quá nhiều. Khi biết Seo Lử cùng
Khái Chơ đang bàn cách chống lại Chứ Đa, bà vừa mừng vừa lo. Mừng vì
họ đã dám đứng lên hợp sức chống lại Chứ Đa để ngăn chặn cái ác, cứu
dân lành. Bà nghĩ, nếu Seo Lử đánh đổ được Chứ Đa và băng nhóm Đại
Thạch thì sẽ mang lại cuộc sống yên lành cho Sủng Pả và các vùng lân cận;
sẽ không còn cảnh tượng những người dân vô tội bị chết oan ức dưới bàn
tay bạo ngược của đứa con trai bà; sẽ chấm dứt được cảnh đầu rơi, máu
chảy do các cuộc chém giết gây ra. Nhưng Mùa lại lo, khi Chứ Đa bị quân
của Seo Lử đánh đổ thì nó sẽ bị bắt và bị giết! Chứ Đa bị giết ư? Ta sẽ mất
nó mãi mãi ư? Ôi, không được! Không thể được! Ta không thể để mất nó!
Những ý nghĩ trái ngược cứ liên tục giằng xé khiến đầu óc Mùa bấn loạn
đến đờ đẫn. Khi trấn tĩnh lại bà tự nói với lòng mình: Thằng Chứ Đa có bị
giết thì cũng phải thôi, vì nó làm nhiều điều ác quá rồi! Nhưng nếu nó bị
giết thì ta sẽ mất con, cái Thào Mỷ sẽ mất chồng! Ta làm sao mà chịu nổi
khi nhìn thấy thằng Chứ Đa bị treo lên cột đá! Dù nó đã hóa thú nhưng nó
vẫn là con ta, do ta đẻ ra trong một đêm đông đầy sấm chớp. Nó là cốt nhục
duy nhất của ta với Chư Pấu. Hồn ma Chư Pấu sẽ nghĩ như thế nào khi
chứng kiến cảnh thằng Chứ Đa bị giết?

Mùa với tay, ngửa cổ lên trời, miệng kêu thất thanh: “Trời ơi! Tôi phải

làm sao đây? Chư Pấu ơi! Tôi phải làm thế nào bây giờ?” Giữa cơn cùng
quẫn ấy, trong đầu Mùa bỗng lóe lên tia hi vọng, rằng Seo Lử là bạn thân từ
nhỏ của Chứ Đa, chúng nó đã từng bú chung dòng sữa của ta và Dính, chắc
Seo Lử sẽ nể ta, nể tình bạn cũ mà tha cho Chứ Đa. Nghĩ đến đây Mùa thấy
yên lòng đôi chút. Gương mặt bà dãn ra, những nét âu lo mờ dần. Nhưng bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.