THÂM ĐỘ CHÍ TÌNH - Trang 472

Chớp mắt một cái đã đến ngày cuối cùng của năm, Trang Duy và Cố

Diễm ngủ đến lúc tự động thức giấc, ăn cơm trưa xong rồi mới lái xe về
nhà họ Cố.

Đã là cuối năm rồi mà bên nhà họ Trang không hề có chút động tĩnh,

hiển nhiên là không muốn để Trang Duy quay về đó ăn tết. Mà Trang Duy
còn đang rơi vào trạng thái căng thẳng khi đến gặp ba mẹ của Cố Diễm
cũng không rảnh để ý xem ba cậu có phải là không muốn cậu về nhà hay
không.

Nhà họ Cố ở phía nam thành phố N, tuy hơi xa nhưng lại có vị trí địa

lý rất tốt, cũng rất gần bờ biển, đi bộ đến đó chỉ mất 5 phút.

Xe chạy dọc theo đường núi đi lên, quá trình xanh hóa ở đây rất tốt,

mặc dù cây cối trơ trụi nhưng tùng bách vẫn rất tươi tốt, chỉ là màu sắc đậm
hơn một chút.

Không bao lâu thì xe đã đến trước cổng lớn của biệt thự nhà họ Cố, Cố

Diễm lấy một cái remote nhỏ mở cánh cửa vừa dày vừa nặng ra.

Sau khi vào cửa, tầm nhìn trở nên thoáng đãng hơn. Khu nhà họ Cố rất

lớn, căn bản không nhìn thấy giới hạn, quy hoạch khu nhà cũng rất có trật
tự, rất dễ phân biệt từng khu vực với nhau.

Phía sau sân lớn có ba căn biệt thự, tạo hình tuy khác nhau nhưng

phong cách tương đối thống nhất với nhau. Từ nhà cửa có thể nhận ra được
hơi thở của năm tháng nhưng bởi vì được bảo dưỡng rất tốt, cũng có thể đã
được tân trang trước đó, nói chung nhìn bề ngoài hoàn toàn không hề cũ kỹ,
ngược lại càng có vẻ hàm súc đặc biệt.

“Nhà anh lớn như vậy ở hết sao?” Trang Duy hỏi, cậu vẫn chưa nhìn

thấy toàn cảnh biệt thự nhà họ Cố nhưng cậu cảm thấy chỉ có vài người
sống ở đây hình như có chút trống trải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.