THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 33

- Đó là bác sĩ Bauerstein! - Cynthia kêu lên - Thật là lạ khi đến chơi vào
giờ này.
Tôi phóng một cái nhìn ghen tức về phía Mary Cavendish nhưng bà chả có
vẻ gì là bối rối cả và đôi má nhợt nhạt của bà cũng chả hồng thêm lên một
chút nào.
Một lát sau, Alfred Inglethorp đưa viên bác sĩ vào, ông này tươi cười xin
lỗi và phản đối rằng ông ta quả là không được dễ coi lắm. Và thật vậy,
trông ông ta thật thảm hại, vì dính bùn từ đầu đến chân.
- Ông làm sao thế này, ông bác sĩu? - Bà Cavendish kêu lên.
- Tôi phải xin lỗi quý vị - ông bác sĩ nói - Tôi không muốn vào chơi nhưng
ông Inglethorp cứ ép mãi.
- Bauerstein này, trông ông đẹp thật đấy! - John vừa bước vào lúc ấy, nhận
xét - Hãy dùng cà-phê và kể cho chúng tôi nghe những cuộc phiêu lưu của
ông đi.
- Cám ơn, tôi rất vui lòng.
Ông ta vừa cười vừa thuật lại là đã phát hiện ra một loại dương xỉ rất hiếm
mọc ở một nơi không thể với đến được. Ông đã cố gắng hái và đã trượt
chân rời xuống ao nước bên cạnh.
- Ánh nắng đã nhanh chóng hong khô cho tôi - ông nói - nhưng tôi cho rằng
thật tình trông tôi rất khó coi.
Đúng lúc đó, bà Inglethorp gọi Cynthia từ hành lang và cô vội chạy ra.
- Hãy đem chiếc rương đựng thư từ vào phòng cho tôi, cưng ạ, tôi đi nằm
đây.
Cánh cửa thông ra hành lang khá rộng. Tôi đứng lên cùng với Cynthia, và
John đứng sát bên đó. Như vậy có ba nhân chứng có thể thề rằng bà
Inglethorp cầm trong tay tách cà-phê còn nguyên chưa uống giọt nào.
Sự hiện diện của bác sĩ Bauerstein làm cho buổi tối của tôi bị mất vui hẳn.
Tôi cứ nghĩ rằng ông ta sẽ chả bao giờ ra về cả. Cuối cùng thì ông ta cũng
đứng lên và tôi thở phào nhẹ nhõm.
- Tôi sẽ đi cùng ông xuống làng - ông Inglethorp bảo - vì tôi phải giải quyết
một số việc với người quản lý của chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.