THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 176

tĩnh đẻ trở về nghe bác.
Vĩnh Hoàng cúp máy, ông Công nghẹn ngào:
– Vậy là đúng rồi. Hèn chi con Ca Thơ nó đã mơ thấy ác mộng.
Vĩnh Hoàng cùng Ca Thi và Diệu Linh niêm phong phòng vợ chồng ông
Vũ, phòng của Quang để tránh bị thất thoát đồ đạc, phòng khi người đến
quá đông.
Bà Vũ và Ca Thơ đều được đưa sang nhà Quang, Ca Thơ chỉ tỉnh lại ít
phút, nhìn đồ vật của Quang, cô lại khóc rồi xỉu nữa. Bà Vũ cũng không
hơn gì,Vĩnh Hoàng phải lo liệu mọi việc y như anh là con cháu trong nhà.
Hải Đường cùng cha mẹ cô ta xuống vào buổi trưa. Ông Vũ chưa về và thi
thể của Quang cũng chưa được xác nhận. Người nhà hai bên nội ngoại
Quang tự động tìm về, bởi họ coi ti vi, nóng ruột muốn biết tình hình mà
tới.
Hải Đường ăn mặc giống người đi dự tiệc hơn là đi chia buồn ma tang.
Nhìn bà Vũ rũ rượi, cô ta đưa tay quẹt nước mắt:
– Bác ơi! Liệu chúng ta có lầm không?
Bà Vũ nghẹn ngào:
– Chắc chắn nó bỏ chúng ta rồi.
Hải Đường nghiến ngẩm:
– Mẹ cháu đã cảnh cáo bác, anh Quang sẽ chết nếu lấy con gái tuổi Thìn.
Bác đã không nghe mẹ cháu mới ra nông nỗi này. Cô ta là người đàn bà sát
phu.
Diệu Linh phẫn nộ:
– Giờ phút này chị không nói được những lời dễ nghe hơn một chút hay
sao.
Miệng chị nanh nọc quá, coi chừng hóa rắn đó.
Hải Đường nhếch môi:
– Chửi cho đã đi nhé, dù sao thì anh ta cũng bị bạn mày hại chết yểu, tao
đâu nói sai.
Ca Thi sấn tới:
– Tôi cảnh cáo chị, còn nói năng kiểu mất dạy ấy, tôi không tha cho chị
đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.