THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 195

tình khát khao trong Hoàng trỗi dậy mạnh mẽ. Anh cứ mãi hôn cô, từ nhẹ
nhàng êm ái sang mạnh mẽ đắm say.

Khi hai người rời nhau, Ca Thơ suýt khóc vì cô thấy tê rát đầu môi. Cô
không cảm dám nhìn Hoàng, cứ mãi giấu mặt trong ngực anh vì mắc cỡ.

Cô nghe anh thì thầm:
– Môi em ngọt lắm Thơ ơi!
Cô phụng phịu:
– Anh ăn gian thì có, môi người ta đâu phải thanh socola mà ngọt.
– Không tin, em cứ thử hỏi mấy người bạn gái của em coi.
– Em không thèm nghe anh nói bậy. Giữa thanh thiên bạch nhật dám ôm
người ta, thật đáng ghét!
– Này vợ yêu ơi! Con gái nói ghét là yêu đấy em.
Ca Thơ chưa kịp trả lời, cô nghe tiếng Nhã Hương vang lên:
– Giám đốc ơi!
Cuống quít, Ca Thơ xô vội Hoàng ra. Cô nhớn nhác nhìn coi Nhã Hương
đâu. Vĩnh Hoàng tủm tỉm:
– Có gì không Hương?
– Bà cụ nói giám đốc lo chuyện bê bối cho xong, rồi về nhà gặp bà.
– Tôi biết rồi.
Ca Thơ le lưỡi. Thì ra Nhã Hương nói trong điện thoại. Hú vía Con nhỏ ấy
mà nhìn thấy, miệng nó còn hơn cái loa thùng, cả công ty biết giám đốc
Hoàng hôn vợ là cái chắc.
Ca Thơ nhìn Hoàng cô trừng mắt:
– Anh còn chần chừ gì nữa. Mau thu xếp mọi việc đi. Dù sao cũng không
cần cạn tàu ráo máng làm gì. Người ta vô tình với mình, nhưng mình cũng
nên chừa cho họ một con đường lùi anh ạ.
Vĩnh Hoàng mỉm cười:
– Cám ơn em! Lòng nhân hậu của em nhất định thức tỉnh được sự đố kỵ
của Mẫn Chi. Hãy chờ tin tốt lành của anh nhé em yêu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.