THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 633

THÁM TỬ KỲ DUYÊN

THÁM TỬ KỲ DUYÊN

Tài Tử Kim Thiền Khánh

Tài Tử Kim Thiền Khánh

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 50

Chương 50

Hồi ký của Ngọc Diệp ---

--- Tôi muốn nấu cho anh Quốc Việt một bữa ăn, nhưng tiền mặt đã sài

hết. Tìm cái thẻ ATM thì không thấy đâu. Lục mãi, mới nhớ mình bỏ quên
cái thẻ ngân hàng và lá bùa ở căn nhà trên đồi trà. Dù rất cần tiền nhưng tôi
cũng không dám liều lĩnh quay trở lại đó. Tại sao vậy?

Nguyên nhân là gần đây tôi thường xuyên gặp ác mộng. Căn nhà và đồi

trà heo hút hiện về cùng bóng ma cô Hoàng Lan. Thời gian sau này, tôi thấy
được rõ mặt cô ấy hơn. Cô ấy, đã cảnh báo tôi hãy coi chừng! hãy coi
chừng! Tôi không thể coi thường, nhất quyết không về lại đó.

Tôi rầu rĩ, buồn chán, ngồi đợi thời gian qua đi. Tôi khắc khoải chờ tin

anh Quốc Việt, để được biết tình hình Khôi Nguyên. Tôi rất lo lắng cho anh
ấy, “chàng lãng tử của tôi sẽ không có chuyện gì.” Tôi tự trấn an mình.

“Khụ… khụ… khụ…” Tôi ho, ho dữ dội. “Mẹ kiếp!” Và tôi chửi. Bệnh

với chả hoạn, tôi bực cả mình. Cứ thế buông xuôi cả đi. Khôi Nguyên đã
không còn nữa thì cuộc đời trở nên buồn thảm chưa từng thấy. Phải chi anh
ấy đừng đến, đừng xuất hiện, đừng khiến tôi yêu anh, thì tôi đâu có nhận ra
ý nghĩa cuộc đời, đến khi tôi biết đâu mới là lý tưởng sống của mình, thì
cũng là ngày lý tưởng đó rời bỏ tôi. Số phận ư? Hay là duyên nghiệp? Tôi
dính vào một mớ bòng bong không biết cách để tháo gỡ. Tôi không thể xóa
hình ảnh của anh ra khỏi trí óc, không thể thôi yêu anh. Tình yêu đã mơ hồ
như vậy, lại thêm đủ chuyện rắc rối có nguy cơ ảnh hưởng đến tính mạng,
bệnh hoạn mệt mỏi, làm tôi ho sù sụ. Đến quá ngưỡng chịu đựng rồi lại
muốn buông xuôi. Giá như có Khôi Nguyên bên cạnh thì tốt quá! Chỉ cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.