THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 138

rất siêng năng, cần mẩn. Lần nào bà làm việc nhà cậu ấy cũng đứng ra giúp
đỡ. Bà có nói với cậu ấy:

“Việc nhà, cháu hãy để cô, cô làm công ăn lương mà. Cháu hãy dành

thời gian mà ôn luyện bài vở cho kỳ thi đại học sắp tới.”

“Cô đừng nói vậy. Giúp được cô thì tốt chứ sao. Hơn nữa, cháu đang ở

nhờ nhà bác Vỹ, nếu ăn không mà chẳng làm gì, cháu cũng thấy ngại lắm!”

Những gì cậu Thế Anh nói với bà, thằng Hoài Phong đều nghe thấy. Từ

đó nó rất ghét cậu Thế Anh, chỉ trừ ra lúc bắt buộc phải ngủ chung phòng
với cậu Thế Anh, không khi nào nó và cậu ấy gần gũi cho được. Tuy cậu
Thế Anh không thổ lộ lòng mình ra, nhưng bà biết cậy ấy cũng không có
thiện cảm với thằng Hoài Phong.

- Thời gian đó, Thế Anh đang ôn thi đại học ạ?

Khôi Nguyên tiếp tục hỏi bà Hiền.

- Nếu tính đúng tuổi thì cậu ấy đáng ra phải học năm thứ hai đại học rồi.

Nhưng vì cậu ấy học trễ một năm, và vì điều kiện gia đình không cho phép,
nên cậu ấy phải bỏ thi thêm một năm nữa. Thực ra cậu ấy học rất giỏi.

- Cô Hoàng Lan đối với hai mẹ con họ như thế nào ạ?

- Tính cách của cậu Thế Anh khiến ai gặp cũng mến. Cô Hoàng Lan

cũng không ngoại lệ. Ban đầu, cô ấy có vẻ e thẹn ngượng ngùng. Nhưng
càng về sau, quan hệ giữa hai người càng trở nên gần gũi thân thiết hơn.
Cậu Thế Anh và cô Hoàng Lan ăn cùng nhau, chơi cùng nhau và học cùng
nhau. Trông hai cô cậu ấy lúc nào cũng vui nhộn giống như cặp chim sơn
ca.

Dầu lại đổ thêm vào lửa.Từ hồi cậu Thế Anh xuất hiện, cô Hoàng Lan

cũng ít quan tâm đến thằng Hoài Phong. Thằng nhóc lì lợm đó ghen tỵ với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.