căn nhà, với thiết kế theo Khôi Nguyên là rất kỳ cục.”
Khôi Nguyên nói với mình:
- Trong khi mọi thứ rối tung lên, thì cũng là lúc chúng ta phải sắp xếp lại
mọi thứ cho có trật tự.
- Để làm gì?
- Ngớ ngẩn! Thử hỏi, với cái đầu rối như canh hẹ, thì cô sẽ làm được gì
hả?
Khôi Nguyên nói sao thì làm vậy. Anh ấy đã ghi lại những thông tin
đáng giá mà thời gian qua đã thu thập được vào một quyển sổ tay. Lâu lâu
anh ấy lại lấy quyển sổ ra xem, và bắt đầu suy luận.
Mình đã có lần thấy được nội dung bên trong quyển sổ đó. Những câu
hỏi lớn được anh ấy khoanh tròn, với dòng chữ nổi bậc. Ví dụ như: “Lý do
ông Trịnh Vỹ mua đồi trà.”, “Rốt cuộc ông Trịnh Vỹ xây căn nhà với mục
đích gì?”, “Quan hệ giữa Thế Anh và Hoàng Lan?”, “Quan hệ giữa nhà
Kiều Oanh và nhà Trịnh Vỹ?”, “Quan hệ giữa bà Thủy Tiên và ông Trịnh
Vỹ?”, "Bà Thùy Dung, căn nhà và những vụ mất tích"...
Bên cạnh những câu hỏi lớn, là ghi chép những phát hiện đáng giá trong
thời gian qua. Những phát hiện như: Cơn ác mộng của Ngọc Diệp, lời đồn
thổi về một bóng ma vất vưởng trên đồi trà, cái chết cùng ngày của hai cha
con ông Trịnh Vỹ, việc ngăn cấm quan hệ yêu đương giữa Thế Anh và
Hoàng Lan của ông Trịnh Vỹ, hình dạng và tính nết quái quỷ của Hoài
Phong, bạn trai của Kiều Oanh, tiếng trẻ sơ sinh khóc trong đêm....
- Anh ghi lại tất cả sao? Như thế có ích lợi gì?
- Cô không biết đấy thôi, việc ghi chép là vô cùng có lợi. Trí óc của
chúng ta cần được giải phóng, ghi chép chính là cách giải tỏa cho bộ nhớ,