THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 243

-Cám ơn cậu Quốc Việt!

-Ôi, cái cậu này, có còn xem tớ là bạn nữa không.

-Luôn luôn nhà như vậy, anh bạn à!

Anh Quốc Việt cười rất sảng khoái, mình cũng thấy vui vui nên chạy lên

nhà trên, nói:

- Còn em thì sao, anh Quốc Việt?

- Em... em thì sao hả? Anh không dám nói đâu.

Anh Quốc Việt làm ra vẻ ám muội lắm! Mình thừa biết ý của ảnh là gì.

Cứ theo cách nghĩ của ảnh, mình và Khôi Nguyên là một cặp. Khôi Nguyên
là bạn ảnh, còn mình là vợ Khôi Nguyên thì làm sao có thể làm bạn với ảnh
được, là vợ bạn thì đúng hơn. Rồi mình sung sướng với ý nghĩ một ngày
nào đó mình sẽ làm cô dâu, chồng của mình rất tài giỏi, siêu đẹp trai và tính
cách lại vô cùng quyến rũ nữa. Nhưng, mình cũng có một ý nghĩ lo sợ,
mình sợ người như Khôi Nguyên sẽ có rất nhiều cô gái theo đuổi, chắc gì
Khôi Nguyên đã thích mình, và dù cho ảnh có thích mình đi nữa thì chắc
đâu ảnh đã lấy mình làm vợ, con người ảnh thích cô độc, khép kín... mình
hảo huyền rồi.

- Cô làm ơn xuống nhà chùi sạch chỗ kém đánh răng trên miệng đi đã,

rồi muốn nói gì thì nói.

Nghe Khôi Nguyên nói vậy mình vội vàng chạy vào phòng tắm soi

gương, kiểm tra thử xem. Ai dè đúng là... ôi, miệng mình dính đầy kem
đánh răng, vậy mà nãy giờ nói chuyện tỉnh bơ. Anh Quốc Việt thật là... sao
không nhắc khéo mình kia chứ! Còn cái gã đáng ghét đó, sao cứ thích lựa
chọn những thời cơ thích hợp để chọc cho mình tức điên lên. Đồ bất lịch
sự! Ăn nói cộc lốc, không có ý tứ gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.