THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 343

- Cậu nghĩ tớ là thứ gì mà chơi mấy con đó hả Khôi Nguyên? Tớ bày

bán đấy. Báu vật không ai đem phơi ra vậy đâu.

- Chà, lại triết học Lão Tử, “người đi buôn giỏi biết giấu đi món đồ

quý”. Nào, cho tớ mở mang tầm mắt đi.

- Hãy theo tớ!

Tôi đi theo họ ra sau nhà, vào một nhà kho bám bụi. Ở trong đó, rất

nhiều những chiếc xe đang phủ bạc. Cô Bống dẫn Khôi Nguyên đến một
chiếc đứng trơ trọi biệt lập.

- Khôi Nguyên, chuẩn bị lóa mắt nhé!

Nói rồi Cô Bống kéo tấm bạc chế phủ trên chiếc xe ra.

Một chiếc mô tô đen tuyền như con hắc mã ngang tàng xuất hiện trước

mắt tôi. Tôi còn tưởng như hai chân trước của nó hất lên cao, hí…iii… một
tràng dài. Tôi không rành về xe nên không dám bàn luận ở đây, chỉ biết là
chiếc xe rất đẹp và vô cùng mạnh mẽ, đó là một con ngựa chiến. Khôi
Nguyên là dân chơi xe, là tay đua, nên ảnh biết ngay giá trị của con hắc mã
trước mắt mình.

- Chà, hàng khủng đấy Cô Bống. - Ảnh tấm tắc.

- Tớ đã nói rồi còn gì, tớ đã chơi thì đừng nghĩ đến chuyện tay ngang.

- Đưa chìa khóa đây!

- Cậu muốn chạy thử sao?

- Nhanh đi! Tớ đang rất vội.

Cô Bống có vẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nhưng, anh ta cũng đi

lấy chìa khóa chiếc mô tô đưa cho Khôi Nguyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.