THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 345

Những người đang uống cà phê, những tay giang hồ, những cô gái bụi

đời, và cả những người dân lao động, ánh mắt của họ đồng loạt hướng về
chỗ chúng tôi, cứ như thể chúng tôi là sinh vật lạ, là người ngoài hành tinh
vậy.

Khôi Nguyên cởi mũ bảo hiểm cho tôi, chiếc mũ của tôi và của ảnh

được đặt trên cần lái.

Khôi Nguyên tỏ ra thân mật, ảnh ôm lấy vai tôi, ghé môi sát lại tai tôi

nói:

- Hãy thở sâu, bình tĩnh, và tốt nhất là đừng nói gì cả, cứ theo tôi là

được.

Nói rồi, Khôi Nguyên nắm lấy tay tôi, dắt tôi cùng vào quán.

Cà phê Hải Yến không phải là cà phê sân vườn có mặt bằng rộng rãi. Đó

chỉ là một quán cà phê bình dân, cà phê cốc, nằm ở một chỗ đặc địa, trung
tâm thành phố. Mặt bằng không quá rộng. Những cái bàn xếp dài hai bên là
hai băng ghế nối dài, những chiếc ghế đôn thì đặt dưới gầm bàn dành cho
những người ngồi đối diện.

Tiếng nhạc Dance xập xình, vẫn có những ánh mắt liếc nhìn bọn tôi.

Đặc biệt là tôi, hình như cánh đàn ông giang hồ rất vừa mắt với vóc dáng
của tôi. Họ thích thú và tôi cảm nhận một số người nuốt nước miếng thèm
thuồng.

- Cà phê sữa nóng. – Khôi Nguyên nói với người phục vụ, là một phụ nữ

đã có tuổi nhưng ăn mặc rất lố lăng, nhứt mắt.

- Bạc xỉu nóng. – Tôi cũng gọi thức uống.

Sát vách quán cà phê Hải Yến là đại lý vé số Hải Yến – có lẽ đó cũng là

nhà ở của chủ nhân – một cô gái giang hồ theo như anh Quốc Việt nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.