THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 362

- Kho báu, hura! Tôi đã tìm ra rồi. - Tôi nhảy cỡn lên.

- Tìm ra gì cơ?

- Lý do ông Trịnh Vỹ mua ngọn đồi.

Tôi rất đắc ý.

- Nói nghe thử xem nào!

- Vàng, ngọn đồi này có một mỏ vàng. Họ đã đào vàng nên mới có

những cái hố đó.

- Sao cô nghĩ đó là vàng mà không phải là thứ gì khác?

- Nếu không phải vàng thì cũng là rubi hoặc các loại đá, khoáng sản quý

hiếm…

- Liên tưởng cũng thú vị đấy!

Khôi Nguyên lấy xì gà ra hút. Hình như Khôi Nguyên không coi suy

luận của tôi ra gì cả.

- Anh có vẻ không đồng ý với tôi nhỉ?

- Nó bị bác bỏ cô Ngọc Diệp à! Những điều cô nói có vẻ rất lý thú,

nhưng cô đã đi quá đà rồi.

Tôi thấy bực mình trong người, anh ấy nói là tôi đi quá đà. Điều đó có

thể xảy ra lắm chứ!

- Nếu chịu khó quan sát cô sẽ thấy có những ụ đất nằm rất xa miệng hố,

người ta sẽ không rãnh thời gian mà mang đất đi một khoảng xa như vậy để
đắp ụ đâu. Và cứ cho như giả thiết của cô là đúng đi nữa, tức là họ đã đào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.