THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 360

- Phải. Đó là việc tối cần thiết để có những suy luận sáng suốt. Tôi cần

sự nhất quáng và giảm thiểu áp lực cho não bộ.

---

Khôi Nguyên đã làm chủ được con đường đất dẫn lên đồi trà, con đường

khó khăn ấy đã phải khuất phục trước kỹ năng chinh phục của ảnh.

Chúng tôi ghé lại am thờ cô Hoàng Lan, định thắp cho cô ấy một nén

nhang nhưng không còn bó nhang nào cả. Chúng tôi dùng lòng thành kính
vái lạy trước vong linh của cô.

Khôi Nguyên còn đi nhổ cỏ dại xung quan am thờ, tôi cũng giúp ảnh

một tay.

(…)

Chúng tôi ra về, khi mọi thứ đã làm xong.

- Rùn… rùn… rùn…

Chiếc cào cào đã chuẩn bị tinh thần, nhưng nó chưa kịp vọt đi thì Khôi

Nguyên vội tắt máy, gạt chân chóng, xuống xe.

Ánh mắt của ảnh nhìn chằm chằm vào một chỗ trước mặt, khiến tôi ngạc

nhiên. Tôi lên tiếng hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.