THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 458

Hơn nữa, sau khi nhìn thấy cảnh tượng gớm guốc của con mụ kia, tôi

nuốt không vô thức ăn mặn nữa; cứ ngậm vào miếng thịt là nghĩ ngay đến
hình ảnh con chuột bị mụ ta bóp cho lồi mắt, màu me nhầy nhụa trên tay.

- “Gớm… gớm… gớm…”

Tôi đứng lên vào nhà vệ sinh nôn ọe thêm lần nữa. Sau khi trở ra,

Tôi gọi đĩa cơm thập cẩm, Khôi Nguyên thì gọi món cơm với rau trộn,

đậu que xào dầu, vừa ăn vừa nói chuyện với nhau để quên đi cảm giác tởm
lợm.

Tôi có tật xấu là khi ăn phải vui vẻ, chứ không kiểu cứ cúi đầu cặm cụi.

Khôi Nguyên thì từ tốn hơn tôi, ảnh ăn uống xem ra nhẹ nhàng, lịch thiệp.
Tôi biết ảnh rất khó khăn khi vừa ăn vừa nói chuyện, đối với ảnh đó là hình
ảnh không đẹp. Nhưng, biết làm sao được, khi tôi cứ hỏi hết chuyện này
đến chuyện khác.

- Cô làm ơn im lặng và tập trung chuyên môn đi.

- Ưm. Tôi không… không thích như vậy.

- Mặc kệ cô có thích hay không. Hãy để yên cho tôi ăn nào!

Tôi lặng lẽ xúc cơm ăn. Thỉnh thoảng tôi lại ngước mặt lên nhìn mọi

người xung quanh. Tôi phát hiện thấy có một người phụ nữ mang bầu, ngồi
ở một bàn sát góc tường. Cô ấy đang cặm cụi xúc cơm ăn, trông cách ăn
mặc của cô ấy rất nhà quê. Cô ấy không mặc đồ bà bầu giống như những
người khác, mà mặc trên người bộ đồ làm vườn bằng vải đen, khoác bên
ngoài chiếc áo lụa màu nâu mỏng mảnh. Cô ấy búi tóc thành một cục trên
đỉnh đầu, khuôn mặt có đôi nét tàn nhang. Cô ấy vừa ăn, vừa nuốt lốn, hình
như cô ấy đang rất đói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.