THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 651

cậu muốn tìm ra nơi chúng đang giữ Ngọc Diệp trước 5 h?

Khôi Nguyên đứng lại một chặp, rồi mới nói với tôi:

- Mọi việc không đơn giản như vậy đâu Quốc Việt. Tớ thấy trong

chuyện này có vấn đề… nhất định là có vấn đề… tớ phải tìm ra động cơ
thật sự… chắc chắn đây không phải là vụ bắt cóc tống tiền…

- Tớ hiểu mà, cậu cũng bực mình không kém gì tớ. Chúng khiêu khích

cả tớ lẫn cậu, chúng biết về chúng ta, trong khi chúng ta mù tịt về chúng.
Càng ngày bọn này càng làm tớ điên tiết đấy Khôi Nguyên à!

- Cậu nghĩ chúng có gan vậy sao? Chúng rãnh hơi để làm trò hề này ư?

Trừ phi…

Tôi thấy Khôi Nguyên cau mày. Tôi tò mò muốn biết cậu ấy đã nhìn

thấy được điều gì, cậu ấy luôn như vậy. Mỗi khi cậu ấy cau mày tức là cậu
ấy phát hiện ra một manh mối đắc giá.

- Trừ phi gì cơ?

Mắt Khôi Nguyên sáng lên. Môi cậu ấy hơi nhếch, Khôi Nguyên trả lời

tôi:

- Hừ, tư duy bệnh hoạn thì không thể giống với người bình thường được.

Lời cậu ấy nói, làm tôi như người trên cung trăng. Tôi chẳng hiểu ra ý

cậu ấy. Tôi còn tưởng Khôi Nguyên suy nghĩ căng thẳng quá nên đầu óc “lú
lẫn” luôn rồi.

T hư của Ngọc Diệp.

T hư của Ngọc Diệp. ---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.