THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 377

Sisyphe trở về nhập vào hình hài và tiếp tục cuộc sống của một con người
bình thường, khỏe mạnh, tinh ranh, và tất nhiên là con người này không hề
nghĩ đến những lời mình đã hứa với Hadès và Perséphone. Ở dưới âm phủ
hai vợ chồng Hadès, Perséphone chờ mãi, chờ mãi, mà không thấy lễ hiến tế,
cũng chẳng thấy Sisyphe. Đến lúc này họ mới biết rằng họ bị Sisyphe đánh
lừa. Thần Hadès vô cùng tức giận ra lệnh đòi ngay Thanatos đến và ra lệnh
phải bắt ngay linh hồn Sisyphe về chầu. Thanatos không hề chậm trễ, bay lên
trần ngay. Đến cung điện của Sisyphe thì gã thấy vị vua này đang mở tiệc ăn
mừng. Đứng ngoài cửa, Thanatos nghe rõ tiếng Sisyphe nói với một vẻ kiêu
căng đến quá ư là khó chịu:

- Nào xin mời các quý khách! Xin các ngài hãy uống mừng cho

Sisyphe này đã lập được một chiến công hiển hách chưa từng có. Thử hỏi
các anh hùng dũng sĩ đã có ai là người chết rồi, xuống vương quốc của thần
Hadès rồi mà lại trở về được chưa? Nếu không có các vị thần giúp đỡ thì
chưa từng một người trần thế nào mà lại xuống được thế giới âm phủ rồi lại
trở về. Còn ta, ta đã bị thần Chết-Thanatos bắt đi, thế nhưng ta lại trở về
được với dương thế! Chỉ có độc nhất Sisyphe này lập được một kỳ tích như
vậy... Nào, uống đi các vị, cạn chén đi các vị, uống mừng cho Sisyphe này!

Nghe những lời nói đó, Thanatos tức điên cả ruột liền đạp cửa xông

vào bàn tiệc bắt ngay linh hồn của Sisyphe. Thế là chấm hết cuộc đời của tên
vua xảo quyệt, lừa dối cả thánh thần. Chẳng ai thương tiếc Sisyphe cả, từ
thần linh cho đến những người trần đều nghĩ: “Thật đáng đời cái tên vua đảo
điên, lừa lọc!” Trước tòa án công lý của thế giới âm phủ do thần Hadès chủ
tọa, Sisyphe bị kết án khổ sai cực hình. Ông ta ngày ngày phải vần, lăn một
tảng đá cực lớn, từ dưới đất lên một ngọn núi cao dốc đứng. Không thể nào
nói hết nỗi cực nhọc khốn khổ của công việc đó đến như thế nào. Mệt tưởng
đứt hơi, khát đến cháy cổ, mồ hôi đổ ra như tắm, nhưng nào có hoàn thành
được công việc, Sisyphe cứ vần, cứ lăn tảng đá đến gần tới đỉnh núi thì nó lại
bật ra khỏi tay lao xuống dốc. Thế là bao nhiêu mồ hôi, công sức mất hết.
Sisyphe lại phải bắt tay làm lại từ đầu, xuống chân núi lăn, vần tảng đá lên.
Ngày này qua ngày khác, Sisyphe cứ phải làm cái công việc khổ sai cực hình
như thế, một công việc vô nghĩa và không có kết quả, để thấm thía với tội lỗi
mà ông ta đã phạm phải trong những ngày sống trên dương thế.

Ngày nay, trong văn học thế giới có thành ngữ Tảng đá của Sisyphe

(Le rocher de Sisyphe), Công việc của Sisyphe (Le travail de Sisyphe), Nỗi
vất vả của Sisyphe
(Le labeur de Sisyphe) để chỉ một công việc nặng nhọc
vất vả tái diễn trong đời sống hoặc chỉ một công việc nặng nhọc, vất vả mà
không biết đến bao giờ chấm dứt, không biết kết quả ra sao, một công việc

lặp đi lặp lại đến chán ngấy, bị coi như một cực hình.

172

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.