THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 481

Mối tình chung thủy với nàng

Eurydice

Tiếng đàn của Orphée đã trở thành một vũ khí kỳ diệu trong cuộc

viễn chinh của những người Argonautes sang xứ Colchide ở phương Đông
để đoạt Bộ lông Cừu vàng. Sau khi tham dự cuộc viễn chinh đó, Orphée lại
trở về quê hương Thrace. Chàng cưới nàng Nymphe Eurydice làm vợ. Cuộc
sống của hai người thật là hòa thuận, hạnh phúc. Eurydice không có mong
muốn gì hơn là được sống với người chồng như thế. Hình như tiếng đàn,
tiếng ca đã làm cho Orphée lúc nào cũng tươi trẻ, tính tình hiền dịu, tế nhị và
cởi mở. Nàng cảm thấy sâu sắc rằng ở trong con người chàng không có thói
thô bạo, cục cằn. Còn Orphée thì thương yêu vợ rất mực. Ngoài đàn ca và
Eurydice ra thì Orphée không còn một tình yêu nào khác cao hơn thu hút hết
tâm trí mình đến như thế. Nhưng tiếc thay cuộc sống êm đềm hạnh phúc của
họ thật quá ngắn ngủi!

Một hôm trời đẹp và ấm áp, tiên nữ Nymphe Eurydice cùng với các

bạn gái của mình vào rừng hái hoa, vui chơi. Không may trong lúc hái hoa,
Eurydice giẫm phải một con rắn độc đang nằm ngủ say dưới lớp vỏ dày. Bị
đau, con vật ngóc đầu lên mổ vào chân nàng. Eurydice thét lên, các bạn nàng
vội chạy đến, nhưng không ai biết tìm phương thuốc gì cứu chữa cho
Eurydice, và chỉ trong chốc lát sắc mặt Eurydice tái nhợt hẳn đi, mắt nàng
không còn vẻ tinh nhanh, long lanh như hai giọt nước nữa, và dần dần nàng
thở yếu hẳn đi và cuối cùng tắt thở. Các bạn của Nymphe Eurydice khóc
than thảm thiết trước cái chết quá đột ngột của nàng. Tiếng kêu khóc của
nàng vang lên khắp rừng sâu núi thẳm. Nàng Nymphe Écho nhắc lại những
tiếng khóc, tiếng than đó, và cứ thế những tiếng khóc tiếng than bay về đến
tai Orphée, chàng vội chạy vào rừng sâu, tìm đến thung lũng nơi vợ chàng đi
chơi cùng với các bạn. Đau đớn xiết bao khi chàng đến: người vợ vô vàn
thân thiết yêu quý của chàng chỉ còn là một cái xác lạnh ngắt. Orphée quỳ
xuống bên xác vợ, đưa tay lên trán vợ vuốt ngược những giẻ tóc xõa xuống
vầng trán cao cao, xinh đẹp, thân thiết. Những giọt nước mắt thương đau, xót
xa của chàng từ khóe mắt tuôn rơi lã chã xuống khuôn mặt xinh đẹp dịu hiền
của vợ. Chàng ngồi bên xác vợ khóc mãi không nguôi. Nỗi đau thương của
chàng biến thành lời ca bi ai, xót xa như dao khía vào ruột, như muối xát vào
lòng. Rừng núi nghe thấy những lời ca đó cũng không cầm lòng nổi. Cây
rừng run lên trong nỗi xúc động lớn lao, buông rơi những giọt nước mắt, còn
núi thì khuôn mặt trở nên lầm lì, trầm mặc dường như cố nén nỗi xót thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.