THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 791

thực ra bà cũng đồng thời chuẩn bị cho việc thực thi âm mưu ám hại người
chồng.

Chẳng bao lâu đoàn xe của đại quân xuất hiện. Agamemnon oai

phong lẫm liệt trên cỗ chiến xa dẫn đầu đoàn quân chiến thắng. Các chiến sĩ
hùng dũng tiến bước sau những cỗ chiến xa. Họ đội trên đầu, quàng vào cổ
những vòng nguyệt quế cũng như nhiều thứ lá, thứ hoa đẹp khác nữa để biểu
thị niềm kiêu hãnh của người chiến thắng. Theo sau họ là những nữ tù binh
cùng với những chiếc xe chất đầy của cải chiến lợi phẩm. Ngay chủ tướng
Agamemnon cũng có một nữ tù binh dùng làm tỳ thiếp. Đó là nàng
Cassandre có tài tiên đoán, con của lão vương Priam. Nàng ngồi trên cỗ xe đi
kề bên Agamemnon, mặt buồn rười rượi. Nàng buồn cho số phận bất hạnh
của mình và hai đứa con còn măng sữa. Nàng buồn hơn nữa cho tai họa mà
nàng đã tiên đoán thấy sắp giáng xuống đầu Agamemnon mà nàng không
cách gì cứu vãn được. Nhân dân đứng hai bên đường tung hô, hết đợt này
đến đợt khác những lời chúc tụng, ngợi ca đoàn quân anh hùng. Niềm vui
rạng rỡ trên từng khuôn mặt, từng khóe mắt, nụ cười. Nhiều người xúc động
đến trào nước mắt.

Clytemnestre đích thân ra đón chồng từ ngoài cung điện. Bà đã ra

lệnh cho gia nhân trải thảm đỏ suốt một quãng đường khá dài. Bà đón chồng
với những nghi lễ trọng thể như những nghi lễ người ta thường hiến dâng
cho các vị thần.

Agamemnon từ trên xe bước xuống. Ông kính cẩn cúi chào mảnh đất

quê hương Argos. Ông bày tỏ lòng cảm ơn các vị thần đã phù hộ cho ông
giành được chiến thắng trong cuộc giao tranh và ban cho ông niềm hạnh
phúc tuyệt diệu là có được ngày hôm nay. Ông cầu xin quê hương, tổ tiên,
các vị thần đã ban cho đạo quân Argos vinh quang của chiến thắng thì hãy
gìn giữ vinh quang đó mãi mãi. Ông tỏ ý hài lòng trước những nghi lễ đón
tiếp ông quá trọng thể, Ông nói với Clytemnestre:

- Hỡi Clytemnestre, người con gái của nàng Léda xinh đẹp! Nàng đã

tổ chức lễ đón tiếp ta quá ư xa hoa và trọng thể. Nàng đã trải thảm đỏ dưới
chân ta. Những lễ nghi như vậy vốn không phải dành cho những người trần
thế đoản mệnh. Chỉ các bậc thần linh bất tử mới xứng đáng với những nghi
lễ ấy. Còn ta, ta chỉ là một người trần tục, một người trần tục bình thường.
Nếu ta đặt chân lên tấm thảm đó thì chính là ta đã tự mua thù chuốc oán vào
người. Lẽ nào ta không biết điều đó? Lẽ nào ta lại không biết sợ phạm vào
tội ngạo mạn, kiêu căng khi đặt chân lên tấm thảm đỏ được thêu dệt rất công
phu này? Hỡi Clytemnestre! Ta muốn được tôn kính hợp với tư cách và
cương vị của ta: Một con người chuẩn mực không phải một vị thần bất tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.