THẦN THƯƠNG VÔ ĐỊCH - Trang 100

Lạc Băng Băng cho dù cố hết sức vẫn dần dần bị bỏ lại đằng sau.

Tiêu Thanh Ngọc thấy thiếu nữ vừa chạy vừa thở dốc thì biết nàng quá

mệt rồi liền đưa tay đỡ lấy eo lưng nàng rồi đưa đi.

Lạc Băng Băng nhận ra cậu thiếu niên kia đang ôm lấy eo lưng mình thì

xấu hỗ đỏ bừng mặt. Nhưng nàng cảm thấy thân hình bỗng trở nên nhẹ
nhàng và lướt đi rất nhanh thì cảm thấy sảng khoái. Lạc Băng Băng liếc
nhìn khuôn mặt còn măng tơ của Tiêu Thanh Ngọc rồi mỉm cười cám ơn.
Hai người về muộn sau cùng nhưng chỉ chậm hơn mọi người chút ít vì thế
cả hai vẫn kịp ăn cơm no để luyện tập võ công ban đêm.

Với sự hỗ trợ âm thầm của Tiêu Thanh Ngọc, Lạc Băng Băng đã trở nên

tự tin hơn rất nhiều. Tình cảm hai người cũng tiến triển tốt đẹp hơn trước.

Nhưng Tiêu Thanh Ngọc thì lại có chuyện. Mỗi lần cậu ôm lấy chiếc eo

thon của mỹ nhân và dìu nàng đi thì mùi hương trên cơ thể nàng lại khiến
dục tình của cậu bốc cao. Tiêu Thanh Ngọc sợ hãi không dám hỗ trợ nàng
nữa và bỏ chạy về trước. Mấy hôm liền đều xảy ra như vậy khiến cho Lạc
Băng Băng cảm thấy mệt mỏi và đuối sức vì không kham nổi sự khổ luyện.

Đêm nay cũng như mọi khi, Tiêu Thanh Ngọc về phòng chuẩn bị nghỉ

ngơi thì chợt có tiếng gõ cửa nhè nhẹ. Cậu hơi ngạc nhiên ra mở cửa phòng
thì thấy Lạc Băng Băng đã có mặt ở đó rồi.

Tiêu Thanh Ngọc lúng túng mời nàng vào phòng rồi đi lấy nước mời mỹ

nhân uống tạm.

Lạc Băng Băng thẳng thắn hỏi chuyện. Nàng muốn biết vì sao cậu nhỏ

lại từ bỏ không chịu giúp đỡ nàng nữa.

Tiêu Thanh Ngọc bối rối. Cậu thở dài rồi đành thú thiệt rằng mình

không thể cầm lòng nổi trước thân hình khuyến rũ của mỹ nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.