THẦN THƯƠNG VÔ ĐỊCH - Trang 99

Còn về phần Tiêu Thanh Ngọc thì làm gì không biết việc ấy. Cậu vừa

cầm vòng nọ lên đã thấy nặng hơn hẳn bình thường rồi. Nhưng Tiêu Thanh
Ngọc không dám phản đối mà chỉ thản nhiên mang vòng vào chân rồi theo
mọi người xuống núi.

Thế nhưng lần này Tiêu Thanh Ngọc đã biết khôn, cậu chẳng dại gì mà

chạy vượt hơn những người khác để bị người đại sư tỷ chú ý. Thậm trí
thỉnh thoảng cậu còn cố tình đi chậm lại rồi lợi dụng góc khuất ngồi xuống
nghỉ cho khỏe rồi mới chạy tiếp. Do vậy, Đỗ Quân Quân không thấy cậu
vượt trội hơn nữa nên cũng bớt lưu ý tâm. Tuy vậy, trong lòng Đỗ Quân
Quân cũng thầm kinh sợ vì nội lực hùng hậu của cậu nhóc này.

Trong đám người luyện tập bây giờ thì lại đến phiên Lạc Băng Băng trở

nên yếu hơn cả.

Chuyện cũng thật dễ hiểu vì việc luyện tập nội lực càng về sau càng cực

khổ hơn nhiều. Lúc này mà nói, thậm trí người khỏe mạnh như Thiết Hùng
còn cảm thấy mệt mỏi nữa là một cô nương mỹ miều như nàng.

Thế nên, trong mấy ngày gần đây, dù Lạc Băng Băng đã cố gắng hết sức

mà nàng vẫn thường phải về muộn và bắt đầu bị đói thường xuyên.

Tiêu Thanh Ngọc cảm thấy thương cho người ngọc. Cậu biết Lạc Băng

Băng rất thông minh và học tập chiêu thức rất nhanh. Riêng phần nội lực
thì nàng lại kém mọi người nên mới đến nỗi khốn khổ như vậy.

Những ngày đầu Tiêu Thanh Ngọc cũng bị rơi vào hoàn cảnh giống như

cô nương nọ vì thế cậu rất cảm thông cho nỗi khổ của Lạc Băng Băng và
tìm cơ hội để giúp nàng.

Hôm nay, như thường lệ, khi mọi người bắt đầu vượt núi thì Thiết Hùng

tiến lên dẫn đầu, kế đến là hai thiếu nữ Lý Hồng Sương và Bạch Thu
Trang. Người đi sau chót là Lạc Băng Băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.