THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 136

Trong lòng Lưu Tú và Đặng Vũ mừng rỡ, Lâm Miều thần bí khó dò trước
mặt họ đã bắt được Tề Tử Thúc, chỉ cần họ khống chế lão già này thì đám
gia tướng của Hầu phủ ắt không dám động thủ. Thật không ngờ Lâm Miểu
này lại là một cao thủ không lộ tài năng.
“Ngươi có biết bao che cho tội phạm triều đình là tội lớn bị tru di chín họ
không?” Tề Tử Thúc lạnh lùng hỏi.
“Biết, nhưng chẳng sao cả, chín họ nhà ta cũng chỉ còn mỗi ta, chẳng cần
phiền phức thế, cứ chém chết ta là diệt được cả chín họ rồi!” Lâm Miểu nói
một cách thờ ơ.
Tề Tử Thúc và mọi người đều ngạc nhiên, không ngờ Lâm Miểu lại trả lời
như thế.
“Còn chưa tránh ra!” Đặng Vũ cũng kề đao lên cổ Tề Tử Thúc, lạnh lùng
quát.
Tề Tử Thúc giờ đây đã có chút tuyệt vọng; lão biết võ công của Đặng Vũ,
nếu muốn tìm may mắn từ trong tay y quả thực là chuyện không thể.
Lão chủ quán lúc này lại mang lên mấy bình trà, nhìn thấy tình thế như vậy,
không khỏi ngây ra, nhưng cũng chang có vẻ ngạc nhiên lắm.
Đám gia tướng của Hầu phủ tuy hung dữ nhưng cũng không dám bỏ mặc sự
sống chết của Tề Tử Thúc. Lần này bọn chúng đi bắt người vốn do Tề Tử
Thúc chỉ huy, vì thế chúng đành phải tránh ra nhường đường cho bọn Lưu
Tú đi.
Tề phủ ở Uyển Thành còn có danh vọng cao hơn An Chúng hầu phủ, với
thân phận của Tề Tử Thúc ở Hầu phủ thì lão chính là thượng khách, chiêu
“muốn bắt giặc phải bắt tướng giặc trước” của Lâm Miểu được dùng rất
đúng lúc.
“Đành phải làm phiền phó tổng quản tiễn bọn ta một chặng đường rồi,”
Đặng Vũ cười lạnh bảo.
Ngay lúc Lưu Tú cởi xong dây buộc ba con ngựa thì mặt đất lại vang lên
một loạt tiếng vó ngựa.
Trong lòng Đặng Vũ và Lưu Tú hơi kinh hãi, đoạn hô lên: “Đi!” Bọn y
không biết lần này là nhân vật nào tới, nên không dám Lưu lại lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.