THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 138

mình thì y lại mơ hồ cảm thấy có chút bất ổn.
Lưu Tú chưa biết vì sao đột nhiên lại có cảm giác này thì Lâm Miểu đã giục
ngựa chạy sạt qua người Tú.
“Uỳnh...” Mặt đất phía dưới ngựa của Đặng Vũ bỗng nổ tung, bắn ra bốn
phía.
“Hí í í...”
Ngựa của Đặng Vũ lập tức đứng lại. Vũ còn chưa rõ chuyện gì xảy ra thì
giữa đám bùn đất bắn ra bốn phía đã xuất hiện một mảng màu đỏ.
“Cẩn thận!” Lưu Tú kinh hãi hô lên, phi thân bay tới mảng màu đỏ ấy.
Đặng Vũ cũng cảm thấy nguy nhưng chiến mã của y đang bị lún trong bùn
đất.
“Vèo...” Một luồng như cầu vồng chênh chếch quét tới dữ dội.
Đặng Vũ không nhìn rõ là gì nhưng đã cảm thấy đó tựa như kiếm khí có thể
phá hủy mọi thứ; vì thế Vũ cũng chẳng nghĩ ngợi gì, liền trượt người lăn
xuống.
Thân hình Đặng Vũ vừa chạm đất liền nghe Tề Tử Thúc gào lên thảm thiết
đầy tuyệt vọng, một màn máu tươi nóng hổi tóe lên người Vũ.
“Keng... keng... keng...” Lưu Tú ra tay với thân pháp rất nhanh, mục tiêu là
kẻ phục kích thần bí đó! Tuy nhiên, dù Tú rất nhanh, nhưng đối phương
cũng nhanh, trong chốc lát hai bên đã giao đấu mười mấy chiêu.
Đặng Vũ nhất thời ngây ra; Vũ chỉ nhìn thấy một màn đỏ đang giao đấu với
Lưu Tú giống như một ngọn lửa đang nhảy múa, lay động.
“Không bồi tiếp nữa!” Lúc Lưu Tú đánh ra kiếm thứ ba mươi sáu thì bị đối
phương bức phải lùi lại bốn bước. Nhưng nhân vật thần bí kia gần như
không chịu nổi nữa, uốn người như gió kéo theo một màn đỏ lùi lại, giống
như một con rồng lửa thuận theo gió mà bay qua thảo nguyên.
“Chạy mau, bọn chúng đuổi tới rồi!” Lâm Miểu lấy lại bình tĩnh đầu tiên,
vội hô lên.
Đặng Vũ và Lưu Tú hầu như ngây người ra, không thể tưởng được lại có kẻ
dễ dàng giết chết Tề Tử Thúc trong tay bọn y như thế.
“Tàn Huyết!” Đặng Vũ thốt ra hai chữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.