Sáu người bản lĩnh có cao hơn nữa cũng làm sao có thể kháng cự binh lực
và cao thủ tràn trề?
Chiến ý càng lúc càng đậm đặc từ bên ngoài cung Trường Lạc tản ra khắp
mọi ngóc ngách của thành Trường An, mà sát khí cũng men theo cảm ứng
của Lưu Chính tràn tới cung Vị Ương.
Mây đen càng lúc càng dày, sà thấp xuống đỉnh tháp còn chưa đổ ở phía
đông của cung Vị Ương. Lúc lửa điện sạt qua thân tháp đánh vào mặt đất
trống không của cung Vị Ương, trời đất có vẻ cực kỳ quỷ dị. Cấm quân bảo
vệ trong cung Vị Ương ai ai cũng có tâm trạng căng thẳng, mỗi tia chớp
giáng xuống dường như đang thiêu đốt đi lòng tin và ý chí chiến đấu của
bọn chúng. Cùng với sự tiếp cận càng lúc càng gần của mây mù dày đặc, ý
chí chiến đấu của bọn chúng như từ từ hạ xuống, chỉ còn lại sự sợ hãi.
Từ mọi ngóc ngách của thành Trường An đều có thể nhìn thấy hiện tượng
kỳ lạ trên không trung. Cung Vị Ương cũng không phải ngoại lệ, vì thế đám
cấm quân phòng thủ ở cung Vị Ương cũng đã cảm thấy cái chết đang đến
gần.
Quyết định đối mặt với Lưu Chính, trong lòng Vương Mãng ngược lại có
sự nhẹ nhõm không nói nên lời. Mặc dù áp lực chỉ tăng không giảm, nhưng
y đã tìm lại được khí độ Hoàng đế của mình, tìm lại được ý chí chiến đấu
xưa kia.
Từ khi lên ngôi cao, Vương Mãng chưa từng động thủ, bởi vì căn bản
không cần y động thủ. Bên cạnh y có vô số cao thủ có thể sai khiến, chỉ cần
một câu nói của y cũng có thể san bằng mọi thứ. Do đó trong cuộc sống
sung sướng, y tựa như quên đi võ học của bản thân, làm người khác hầu
như quên mất y cũng đã từng là một trong vài cao thủ tuyệt thế trong thiên
hạ.
Tất cả mọi thứ đều vì Lưu Chính mà thay đổi, nhờ Lưu Chính giúp Vương
Mãng nhớ lại thân phận của mình, sức mạnh của bản thân, cũng giúp y biết
có những lúc chỉ có thể trông vào chính mình.
Thực sự cao thủ bên cạnh Vương Mãng nhiều không đếm xuể, ngày trước
y không bao giờ gặp bất lợi. Nhưng trong mười tháng nay lại không có
người nào chia sẻ lo lắng cho y, đồng thời cũng giúp Vương Mãng biết