THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 316

“ừ, thơm thật!” Lâm Miểu khoái chí tán thưởng mùi hương ngào ngạt của
rượu, không khỏi vội vàng muốn uống liền hai ngụm.
“Mọi người gượm đã, đừng vội, ở đây đủ cho tất cả mà!” Tên bán hàng
rong thấy mọi người nhao nhao tới uống, trông thật lãng phí, không nhịn
được bèn kêu lên.
Lẽ nao con co ai để ý tới lời của hắn sao? Lâm Miều cũng đa uống một bat
lớn, vào miệng vừa ngọt vừa mát, đúng thực là rượu ngon. Chỉ có điều
trong rượu con co vị gì đó rất khó noi ra, thật là “ngọc còn có vết”, tựa hồ
do mùi thơm, nhưng lại không phải vậy. Vị này không rõ rang, nếu không
phai cai miệng sanh soi cua tên tửu quy Lâm Miểu, e rằng chẳng ai nhận ra
nổi.
“Rượu này vị đã thật!” Bạch Lương vỗ vai Lâm Miểu, nói giọng sảng
khoái.
Lâm Miểu gật đầu đồng ý, nhưng liền nhận thấy sắc mặt Bạch Lương như
thoáng biến đổi.
“Dư vị mạnh thật, chỉ uống... con mẹ no... một bát mà đa thấy hơi quay
cuồng rồi!” Bạch Lương khẽ run lên, mơ hồ nói.
Lâm Miểu ngây ra, cảm thấy tay Bạch Lương để trên vai mình bỗng mềm
đi, tuột xuống, lảo đảo chực nga. Không chỉ Bạch Lương mà những người
uống rượu đều như say mèm.
“Ôi, bảo các người đừng có vội vội vàng vàng uống nhiều như thế mà
không chịu nghe, rượu của ta dư vị mạnh lắm!”
“Ngươi đã cho thuốc vào rượu!” Lâm Miểu đột nhiên hét lên cảnh báo, lập
tức hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra.
Tên bán hàng rong nghe lời nay cua Lâm Miểu, sau khi kinh ngac là lộ ra
nụ cười nanh ác, nhấc tay đánh “Bùng...” một chưởng ngay giữa ngực Lâm
Miểu.
Lâm Miểu la thảm, bắn văng ra; chưởng lực của tên hàng rong này quả là
kinh người!
Đám Bạch Lương càng kinh hãi, nhưng giờ đây bọn họ căn bản không con
sức để ra tay nữa, tuy tất cả đều kêu lên giận dữ nhưng mau chóng mềm
người, quỵ xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.