THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 92

hôm nay càng náo nhiệt hơn trước. Gần đến giờ Ngọ, biển người đông
nghịt, tất cả đều đợi xe chở tử tội đến.
Cửa hàng gạo của Lưu Tú đã mở hàng từ sớm, nhưng đến gần trưa cũng
đóng tiệm để tránh xui xẻo.
Người mua gạo cũng có vài lời trách móc, nhưng Lưu Tú lại lấy lý do tử tội
sắp tới, sợ sát khí ào vào sẽ không may mắn, nên tạm đóng cửa không mua
bán nữa. vả lại lúc bình thường Lưu Tú quan hệ với người khác rất tốt, nên
cũng không có ai oán giận.
Kỳ thực, Lưu Tú chẳng phải sợ sát khí ào vào, cũng không phải lần đầu tiên
nhìn thấy tử tù lên pháp trường; đương nhiên, nguyên nhân thế nào chỉ có
Đặng Vũ biết.
Đặng Vũ là bạn tri giao tốt nhất của Lưu Tú, ngày trước cùng học tập, luyện
võ ở Trường An, phong Lưu tài hoa có thể nói làm cho đám học trò ở Uyển
Thành phải lác mắt, nhưng y nhỏ hơn Lưu Tú mấy tuổi.
Đặng Vũ đã chuẩn bị sẵn sàng rượu gạo ngon, rượu này do nhà y tự cất,
mùi vị thì ngay cả Nam Dương hầu Vương Hưng cũng phải tán thưởng
khâm phục.
Năm ngoái, An Chúng hầu Lưu Sùng và Thừa tướng Trương Thiệu dấy
binh thảo phạt Vương Mãng ở Nam Dương, về sau An Chúng hầu bị diệt,
còn Vương Hưng giúp Vương Mãng đoạt đế vị, lập được công lao hiển
hách, lại là họ hàng với Hoàng đế, nên được phong cho làm Nam Dương
hầu, cai quản đến mười huyện.
Vương Hưng có thể nói là tiểu Hoàng đế của Uyển Thành, lệnh chém đầu
hôm nay là do tự thân y ra lệnh.
“Cheng... cheng...” Sau một loạt tiếng chiêng là tiếng người ồn ào, không
nhìn cũng biết xe tù đi qua.
Mở cửa sổ ra, Đặng Vũ và Lưu Tú đánh giá đội ngũ áp giải tử tội ở đầu
đường.
Đội ngũ quan binh cực dài, ai ai cũng được vũ trang từ đầu đến chân, ước
chừng hai trăm người; mở đường là hai chục kỵ vệ của Hầu phủ, phía sau
xe chở tử tội có hơn hai mươi quân Đô kỵ, còn lại đều là binh lính.
“Oa, nhiều người thế!” Đặng Vũ không nhịn được, kêu khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.