THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 46

tiếng ngáy thật đều.

Sau đó tiếng chân bước tới cạnh giường, rồi một bàn tay vuốt nhẹ lên mặt
tôi.
- Anh Hán Thanh! Anh ngủ rồi à?
Tiếng của con gái chứ không phải của Dương Sơn. Ai vậy? Tôi cố gồng
mình nằm yên. Nhưng không được, người đó đã kề sát mặt xuống má và
môi tôi.
Tôi không chịu được nữa, ngồi bật dậy hỏi.
- Ai!
- Á!...

Cái bóng đen kia hoảng hồn la lên rồi quay đầu bỏ chạy. Đến khi tôi sửa
soạn lại quần áo chạy ra thì cái bóng đen kia đã biến mất trong rừng cây.
Có lẽ là Tôn Thắng Nam tỏ tình với Ngô Hán Thanh chăng? Tôi nghĩ chỉ
có cô ấy mới đủ can đảm đi vào ký túc xá nam. Nhưng đây có phải là cuộc
hẹn hò sắp đặt trước? Hay chỉ là một cuộc viếng thăm bất ngờ? Tôi nhớ lại
những cái vuốt ve ban nãy mà vẫn cảm thấy nóng bỏng.

Sự tò mò khiến tôi đi theo vết chân cũ. Ra đến hoa viên nhà trường vẫn
chẳng thấy ai. Đang ngơ ngẩn chợt tôi thấy có bóng người ngồi trên thuyền
ở hồ sen. Một người cầm sào, một người lái. Chiếc thuyền đang hướng về
phía bụi rậm. Tôi định đuổi theo nhìn cho rõ là ai, thì thấy một bóng người
từ phía sau hòn giả sơn bước ra.
- Chào thầy ạ.
Tôi lúng túng chào người vừa xuất hiện, đó là thầy Uông Đông Nguyên.
Thầy Nguyên thấy tôi cũng ngạc nhiên không kém.
- Tại sao không ở trong đấy xem chiếu phim? Em ra đây làm gì?
Tôi lúng túng.
- Dạ trong ấy nóng quá, em định ra đây hít thở không khí tươi mát.
- Thế em có thấy Anh Tử đâu không?
- Dạ, không thấy, mấy hôm nay nghe nói cô ấy bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.