THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 54

- Nhưng chẳng hiểu sao em cứ mong mọi người cứ coi mình là trẻ
con. Làm người lớn coi bộ khổ quá. Đi học cha cũng bắt mặc Kimono chứ
không cho mặc đồng phục nhà trường.
Cha em có vẻ kiếm soát em kỹ quá. Ngay cả chuyện ăn mặc ông ấy cũng
quan tâm?
- Vâng, vì người bảo em mặc Kimono khiến người nhớ đến mẹ lúc
còn trẻ. Em biết người vẫn còn nhớ mẹ em mặc dù lúc sau này người hay
gắt gỏng.
Uông Đông Nguyên ngập ngừng nhìn Anh Tử, cười nói.
- Nghe nói trước khi lấy cha em, mẹ em có người yêu cũ là một
người Trung Quốc, phải không?
Tôi đã đoán ra ẩn ý của thầy Uông. Chỉ nghe Anh Từ thở dài nói.
- Vâng, em cũng đã nhìn thấy ảnh mẹ chụp với người ấy. Nghe nói
chuyện tình kia xảy ra khi hai nước Hoa Nhật còn thân thiện. Mãi sau khi
cuộc chiến xảy ra, mối tình đó mới tan vỡ.
- Tại sao hai người không lấy nhau lại chia tay?
- Mẹ em có cho em xem qua bức thư tình cũ. Đó là lá thư giã biệt, vì
ông ấy yêu nước và đặt tổ quốc lên trên tình yêu.
Uông Đông Nguyên lắc đầu nói.
- Ông ta quả là nông nổi, cái gì cũng có giải pháp cứu cánh. Yêu nước
là một chuyện, tình yêu là chuyện khác. Còn nếu thấy không giải quyết
được thì dừng yêu. Về nước mà làm gì. Ở lại Nhật thì mọi thứ vẫn vẹn
toàn.

Anh Tử lắc đầu.
- Chính mẹ em vì quá yêu ông ấy mới khuyên ông ta rời Nhật về
nước.
- Sao lạ vậy? À, tôi hiểu rồi. Có phải vì cha em hiện nay đã sử dụng
vũ lực để chiếm đoạt mẹ em, đuổi ông ta đi?
Anh Tử lại lắc đầu.
- Không, cha em không phải hạng người đe hèn như thế. Sự thật ra
giữa mẹ và cha đã thâm giao từ buổi ấu thơ. Phải nói là người đàn ông kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.