THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 197

đọa như vậy. Không phải là tôi nguyền rủa cậu đâu, Hạ Vi Lam ạ! E rằng
trên thế gian này không có người đàn ông nào độ lượng như thế đâu! Anh
ta yêu cậu thật ư? Có thể chỉ bị vẻ bề ngoài trong trắng như thiên thần của
cậu mê hoặc thôi? Thời gian trôi qua, cuối cùng anh ta sẽ nhận ra bộ mặt
thật của cậu, đến ngày đó, anh ta cũng sẽ như Sở Hàm bỏ cậu mà đi!”

“Cậu câm miệng ngay đi, Phương Mộ Tình!” Bị chạm vào nỗi đau,

cuối cùng Vi Lam đã bột phát. Cô không thể tránh khỏi việc nghĩ đến Hứa
Thiếu Hàm.

“Tôi còn không hiểu cậu ư? Cậu chưa quên Sở Hàm!” Phương Mộ

Tình ngồi yên, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng, “3 năm rồi, số điện thoại di
động của cậu không hề thay đổi! Ngay cả căn phòng mà cậu đang ở hiện
nay, chính là căn phòng mà hồi cậu và Sở Hàm thuê để sống chung. Cậu
vẫn còn tình cảm với anh ấy!”

Vi Lam nhắm mắt lại, một cảm giác đau đớn từ lồng ngực dâng lên,

khiến cô không thể thở được.

Lúc mở mắt ra, Phương Mộ Tình đã vứt một tấm thiệp mời đính hôn

ra trước mặt cô: “Tiệc đính hôn hôm chủ nhật, nếu cậu không muốn tham
gia thì không cần phải đến!”

Tấm thiệp đó, không phải là loại giấy in bình thường, mà là bằng giấy

lụa, rất đẹp. Trong mắt Vi Lam, nó giống với tờ giấy thách thức hơn!

“Yên tâm, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ. Thời đại học chúng ta đã hẹn

với nhau rằng, bất kể là ai kết hôn, người kia đều buộc phải tham gia, tặng
họ lời chúc!”

Năm xưa, đúng là họ đã có sự giao kèo này. Phương Mộ Tình mở to

đôi mắt, nhún nhún vai: “Hy vọng đến lúc đó cậu không sai hẹn!”

Nói xong, cô đứng dậy, ngẩng đầu ưỡn ngực, hùng dũng đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.