THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 267

Một công văn mà Thiên Lãng ký từ một năm về trước, Vi Lam lục tủ

tìm mãi mà không thấy. Cô thư ký Lý như sực nhớ ra điều gì: “Tổng giám
đốc Tần có thói quen scan bản gốc của công văn rồi lưu trong máy tính”.

“Chị đã mở máy tính của anh ấy, không tìm thấy công văn này”.

“Tổng Giám đốc Tần thích lưu trong laptop cá nhân của anh ấy, mang

theo rất tiện”.

Laptop? Có lẽ là để trong phòng ngủ của anh.

Căn hộ ở hoa viên Hải Cảnh, Vi Lam không nỡ trả, mặc dù tiền thuê

đắt. Chùm chìa khoá đó, cô cũng vẫn đang giữ.

Và thế là, trong buổi chiều hoàng hôn này, Vi Lam đã đẩy cánh cửa

phòng khoá chặt của Thiên Lãng ra.

Là căn phòng mà cô vô cùng quen thuộc: một chiếc giường rộng với

hoa hồng tím, một bộ rèm cửa màu xanh nhạt, điểm khác biệt duy nhất là,
trên tường có treo một bức tranh.

Nó giống như một mũi tên sắc nhọn bay đến, đâm trúng vào trái tim

Vi Lam.

Trong tranh là một cô bé 17, 18 tuổi, đứng trước cửa sổ, tóc buộc đằng

sau, nhìn thế giới bằng ánh mắt ngơ ngác, trong đôi mắt đó, có một cái gì
đó sâu thẳm, quen thuộc.

Bên ngoài, là ánh nắng rực rỡ.

Vi Lam biết, đó là cô, chỉ có thể là cô. Không chỉ riêng ánh mắt vô

hồn, đầy vẻ cô đơn, tư lự đó.

Bởi giữa xương đòn, cũng có một nốt ruồi đen nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.