không cần nữa, sẽ giống như ném miếng giẻ rách. Cậu đừng để bị loại tiểu
thuyết tình cảm đó đầu độc”.
“Dã thú?” Cô bạn ngượng đỏ mặt lên, “tại sao cậu lại dùng từ khó
nghe như vậy?”
“Đàn ông vốn là dã thú, lúc đầu thì dâm loạn, lúc sau thì bỏ rơi, thay
lòng đổi dạ, chẳng có thằng nào tốt hết!” Cô gái tên Dao Dao đó nói với vẻ
rất bất bình.
…
Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng. Cũng có đồng nghiệp xui Vi Lam
đến trung tâm giới thiệu hôn nhân để đăng ký, một chị cùng phòng còn nói
sẽ giới thiệu em họ cho cô.
“Tuổi cao” 26 tuổi, vẫn chưa có người yêu, trong mắt người khác luôn
là một chuyện “không bình thường”.
Trong mắt đồng nghiệp,Vi Lam là cô gái trầm tính dịu dàng, đúng
mực, là cô gái tốt để có thể lấy làm vợ.
Có ai biết rằng, cô đã không còn có sức để yêu nữa. Mối tình sôi động
đó trong trường đại học, gây ra cho cô, ngoài nỗi đau còn có cái gì nữa?
Ở lại thành phố này, dường như tự hành hạ bản thân. Hàng ngày đi
làm hay tan sở, đều phải đi qua bến xe buýt đã từng chứng kiến vô số lần
cô và Sở Hàm hôn nhau.
Sở Hàm…
Hai năm nay, Vi Lam giữ kín như bưng cái tên này, thậm chí tưởng
rằng mình sẽ quên. Nhưng mỗi khi nhìn thấy quán bar “Thiên đường chim
lửa” ở lối rẽ trên đường, trái tim cô lại thắt lại.