THÀNH CÁT TƯ HÃN - Trang 42

rãi, bao dung, tha thứ cả kẻ thù riêng của mình nữa.

Trên đường về sông Onon, thình lình có một kỵ binh đón đường xin gặp
mặt Thiết Mộc Chân. Hắn quỳ xuống thưa:
- Tôi tên là Diệt Ga Đài ở bộ lạc Ích Xu. Chính tôi đã bắn phát tên làm cho
Ngài bị thương trên cổ. Ngài giết tôi chỉ làm bẩn đất mà thôi có lợi gì?
Mong Ngài ra ơn thu dụng tôi, tôi nguyện sẽ tận tâm báo đáp, thác đang
chảy tôi có thể làm cho dừng lại, núi cản đường Ngài tôi sẽ đập nát ra thành
cát bụi.

Bọn vệ sĩ của Thiết Mộc Chân đã hầm hầm tuốt gươm ra chờ một hiệu lệnh
là chém phăng tên tiểu tốt. Nhưng Thiết Mộc Chân không hề động tay,
chăm chú nhìn tên kỵ binh đang quỳ trên cát, ra chiều nghĩ ngợi. Chàng
nói:
- Muốn giết một kẻ địch bao giờ người ta cũng giấu kín ý định. Ngươi đã
khai hết sự thật cho ta rõ, vậy ngươi là chiến hữu của ta từ giờ này. Để kỷ
niệm thành tích của ngươi, từ nay ta gọi ngươi là Triết Biệt (Djébé: Mũi
tên).

Nói xong Thiết Mộc Chân cho hắn đứng dậy, bảo hắn gọi về chín người
nữa, lập thành một Thập Phu để hắn chỉ huy.

Đó là một nét đặc biệt trong cá tính của Thiết Mộc Chân, suốt đời không
thay đổi. Chàng rất chuộng tính ngay thật, lòng can đảm và lòng trung tín,
cho dẫu người đó là kẻ thù. Mỗi lần thu dụng một người như thế chàng tin
rằng họ sẽ rất đắc lực vì muốn chuộc lại lỗi lầm trước kia. Và Thiết Mộc
Chân không bao giờ lầm lẫn trong việc chọn người trung kiên. Như tên
Triết Biệt này về sau trở thành Thân Vương Triết Biệt, là viên Thượng
Tướng đã xua quân đoàn tiên phong vào đất Trung Quốc, chinh phục Tây
Liêu, vượt núi Pamir và cùng với Tốc Bất Đài chiếm Ba Tư rồi vượt núi
Caucase đánh tan rã quân Nga.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.